Nắm Trong Tay Thành Phố Ngầm Trong Tận Thế, Tôi Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Triệu Vật Tư - Chương 487

Cập nhật lúc: 2025-11-08 17:51:39
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Thăng Nguyệt khi đến cho điều tra tình hình căn cứ Cát Quang, bên trong Cát Quang gần như đều là sản phẩm của tư tưởng phong kiến của những lão già .

Nếu những đưa những lời lẽ và hành vi phong kiến gần như của triều đại , dẫn dắt bên noi theo, thì giờ đây bộ căn cứ thể giống như một khối u ác tính gây khó chịu.

Nói cho cùng, những đáng dạy dỗ.

Mọi thấy tình hình bên ngoài tường, nhưng thể rằng các chú bác của bọn họ ít nhất là c.h.ế.t.

Đã vài phút trôi qua, tiếng gầm gừ bên ngoài, lượng tang thi chắc chắn đủ để ăn thịt ngay lập tức.

bây giờ tiếng của các chú bác vẫn còn mạnh mẽ, điều cho thấy bọn họ thật sự .

Bên ngoài tường, Cát Hòa An đang cố gắng bám những cành dây mảnh khảnh, giống như gấu túi bám chặt bằng tứ chi.

Bây giờ dây leo quấn lấy , mà là ông ước gì dây leo còn nhiều hơn, mảnh khảnh là yên tâm.

Ông cố gắng co chân , chân là móng vuốt bẩn thỉu, dính đầy m.á.u của tang thi.

Những cái đầu thối rữa khô quắt và con ngươi nhỏ bé kỳ dị như kim tiêm ông rùng khi một .

Ông và các chú bác khác biệt duy nhất là ông là dị năng giả, nhưng tiếc là ông là hệ tốc độ.

Bây giờ dây leo trói , dị năng phát huy tác dụng.

Bên cạnh mười vị chú bác còn , ai nấy đều lóc inh ỏi, giờ đây bao nhiêu tủi liền bấy nhiêu tủi .

Cát Hòa An quần áo đều mồ hôi lạnh thấm ướt, giờ đây chỉ một suy nghĩ:

Khương thành chủ ý định g.i.ế.c .

Sau khi rút kết luận , ông thở phào nhẹ nhõm, ít nhất hôm nay nguy hiểm đến tính mạng.

căn cứ , chắc chắn là giữ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-487.html.]

Cát Hòa An nghĩ đến đây liền thở dài, thể đột nhiên trượt xuống, dọa ông luống cuống tay chân leo lên.

Bây giờ thời gian để nghĩ những điều , quan trọng là sống sót.

Khương Thăng Nguyệt tuy ở bên tường, nhưng giống như thể thấy cảnh tượng đối diện.

Những móng vuốt sắc bén của tang thi sự bám víu cố gắng của bọn họ, nhiều nhất cũng chỉ chạm tới đế giày của bọn họ.

điều dùng hết sức lực của bọn họ, thể và tinh thần đều kiệt quệ.

Giọng lạnh lùng của Khương Thăng Nguyệt truyền đến từ bên trong tường.

"Cảm giác thế nào? Có dễ chịu ?"

Những treo bên ngoài tường, lúc đừng cảm giác, dày bắt đầu co thắt, thậm chí còn nôn.

Tuyền Lê

Cát Hòa An lúc cũng màng đến mặt mũi, họ lớn tuổi nhất bên cạnh ông sắp trợn trắng mắt.

"Khương thành chủ! Cô cũng đồng ý với cô, cầu xin cô tiên cho bọn trở về!

Bọn lớn tuổi thật sự trụ nữa!"

"Khương thành chủ oa oa, cô tha cho bộ xương già ! Thật sự trụ nữa!"

Tiếng cầu xin truyền đến rõ ràng, những cư dân vẫn đang cố gắng chống đỡ áp lực trọng lực bên trong tường đều mặt đầy nhục nhã.

Tộc trưởng của bọn họ ở địa bàn của cầu xin bên ngoài, quả thực là sỉ nhục lớn lao!

Cát Hải cũng đang trong phạm vi áp chế, dường như đầu tiên mùi vị thất bại giẫm chân, trong lòng dâng lên sự phẫn hận vô hạn.

Cát Vũ trong lòng vô cùng sảng khoái, bên cạnh cô lo lắng đến mức sắp , nắm chặt lấy tay áo cô.

Không ngừng bảo cô khuyên giải Khương Thăng Nguyệt, bảo cô dừng tay.

Cát Vũ đều như thấy, lay động.

Loading...