Nắm Trong Tay Thành Phố Ngầm Trong Tận Thế, Tôi Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Triệu Vật Tư - Chương 484

Cập nhật lúc: 2025-11-08 15:01:12
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đáng tiếc, là con gái.

Cát Vũ bắt ánh mắt phức tạp ẩn chứa sự thất vọng đậm sâu của Cát Hòa An, ghét bỏ nhíu mày.

Cát Hòa An cảm nhận các em chú bác đang lo lắng ông từ phía , ông lúc vận mệnh của căn cứ gần như nắm trong tay .

chỉ ông , áp lực khi đối thoại với Khương Thăng Nguyệt lớn đến mức nào!

“Khương thành chủ, thể…”

“Không thể.”

Cát Hòa An: …

“Cô gái mau ! Cát Quang của bọn chào đón cô!

Muốn Cát Quang, trừ khi đạp lên xác của !”

! Cát Quang là tâm huyết của bọn , là tài sản của tông tộc bọn , cô một ngoài dựa cái gì?”

“Tộc trưởng bọn sợ cô! Có bản lĩnh thì đạp lên xác bọn qua!”

tin chúng , căn cứ lớn như của chúng ai đ.á.n.h thắng cô gái !”

Cát Vũ bất đắc dĩ trợn trắng mắt.

Bọn họ tưởng bây giờ là lúc nào, như hùng ?

Khương Thăng Nguyệt cô thật sự dám ?

Khương Thăng Nguyệt bật , “Không ngờ tới yêu cầu như !”

Mọi ánh sáng hứng thú lóe lên mặt cô, đột nhiên im lặng.

Cái , cái theo kịch bản mà ?

“Đừng dùng chiêu trò của các ông để chiêu đãi , xác của các ông đáng giá bao nhiêu tiền?

Bản thành chủ cũng khinh thường dùng các ông để bàn đạp.

Việc Cát Vũ xong, bản thành chủ sẽ tiếp tục .”

Còn đợi phản ứng ý tứ của cô, các chú bác trong phòng đều quấn lấy từng vòng dây leo màu xanh lá cây sẫm.

Cát Vũ tò mò hành động của Khương Thăng Nguyệt, mắt chớp cũng chớp.

Cô bây giờ đối với Khương Thăng Nguyệt sùng bái tăng vọt.

Cô khâm phục nhất chính là sự kiểm soát của Khương Thăng Nguyệt, dường như thứ đời đều trong tay cô .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-484.html.]

Mạnh mẽ như , đáng để hướng tới như .

“A! sợ độ cao! Buông xuống!”

“Cô gái quá cuồng vọng!”

“Hòa An mau cứu ba !”

“Cứu mạng a!!!”

Bọn họ còn tìm Cát Hòa An cầu cứu, ngờ Cát Hòa An trói còn chặt hơn.

Trong đại sảnh còn ít dị năng giả đó đến để khống chế Cát Vũ, những thấy bộ tầng lớp lãnh đạo và chú bác của căn cứ đều treo lên, sắc mặt lập tức đại biến.

Còn kịp hành động của Khương Thăng Nguyệt trực tiếp khống chế.

Tuyền Lê

Cát Hòa An và các chú bác thấy còn hy vọng, mặt đầy kinh hoàng.

Đều là tuổi năm mươi, ngày ngày ở trong căn cứ dương oai diễu võ, nào ai dùng thủ đoạn đối với bọn họ bao giờ.

Sự tò mò của bọn họ đối với thế giới mới chỉ giới hạn ở việc để đám hậu bối thể hiện năng lực của , thì tự trải nghiệm một phen.

Chỉ thể , đau đớn!

“Đừng lãng phí thời gian, thời gian của bản thành chủ quý báu.”

Khương Thăng Nguyệt khẽ cong ngón tay, những dây leo từ hư chìa quấn lấy cũng theo đó mà di chuyển.

Khương Thăng Nguyệt dẫn đường phía , những cứ lơ lửng phía lưng cô.

Nhìn từ xa, cứ ngỡ Khương Thăng Nguyệt đang cầm một chùm khí cầu.

Chỉ là, chùm khí cầu chút kỳ lạ.

Những sợ đến mặt trắng bệch, may mà sức khỏe nên sợ độ cao cũng quá lớn.

Chỉ hoảng sợ nhưng vẫn trong giới hạn chịu đựng.

Khương Thăng Nguyệt vẫn giữ vẻ mặt bình thản, từ tốn dẫn những như khí cầu đó ngoài, sắp sửa rời khỏi đại sảnh.

Cát Hòa An lập tức hoảng loạn, "Cô đưa bọn ?!"

Ông đột nhiên một điềm báo lành.

Khương Thăng Nguyệt để ý đến ông, sang hỏi Cát Vũ: "Bức tường phòng ngự gần nhất của các , dẫn tới đó."

Một phụ nữ trung niên mặt tròn kéo lấy Cát Vũ, mắt rưng rưng, cầu xin Cát Vũ.

"Vũ nhi, đó là cha và các chú của con, con thể..."

Loading...