Đây là việc một đàn ông nên ?
“Cát Hòa An!” Cát Vũ nghiến răng nghiến lợi, Thanh đao luôn mang theo bên lưng cô rung động ngừng.
Cảm nhận d.a.o động dị năng của Cát Vũ, những dị năng giả từ khắp nơi trong sảnh đều ùa lên, cảnh giác cô.
Mẹ của Cát Vũ thần sắc lo lắng, “Vũ nhi…”
“Tộc trưởng, căn cứ của chúng khách đến!”
Tiếng báo tin từ bên ngoài cửa đột nhiên phá vỡ bầu khí căng thẳng như dây đàn trong nhà.
Cát Hòa An trầm mặt, “Không thấy bọn đang nghị sự !
Để bọn họ chờ!”
“Là Khương thành chủ của căn cứ Nguyệt Lạc, là nhận lời mời đến khách thăm hỏi đội trưởng Cát Vũ.
Tuyền Lê
Đội trưởng Cát Hải dẫn bọn họ đến .”
Trong nhà một thoáng tĩnh lặng.
“Khương thành chủ? Không là Khương thành chủ công chiếm căn cứ Thẩm thị, thôn tính Đảo Sen đó !
Cái gì! Cô đến Cát Quang của chúng ?
Không lẽ là…”
“Cô đến lúc ? Cát Quang của chúng cũng đắc tội với cô mà?”
“Chỉ là một đứa con gái thôi, gì đáng sợ? Nhìn các chút bản lĩnh ?”
“Chú Tư! Ông đừng như mặt ! Đây nào là con nhóc!
Đó là nắm quyền của Thẩm thị và Đảo Sen! Lớn hơn mấy căn cứ của chúng cộng !
Gần như tốn chút sức lực nào mà đến tay cô , đây thể là loại dễ đối phó ?
Hiện tại g.i.ế.c phạm pháp!”
Mọi xì xào bàn tán, đều ngờ tới Khương thành chủ thần bí đích đến đây lúc .
Cát Hòa An nhíu mày, “Khương Thăng Nguyệt là cấp 3, bọn họ dễ đối phó.
Cô mang theo bao nhiêu ?”
Người báo tin ở cửa lập tức trả lời: “Hơn hai mươi .”
“Chỉ mấy , thật sự là đến khách ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-480.html.]
Sau đó Cát Hòa An về phía Cát Vũ đang lời nào.
“Vì là đến tìm mày, mày chiêu đãi , đừng chậm trễ khách khứa.”
Cát Vũ hiểu vì , Khương Thăng Nguyệt đến thì đột nhiên trong lòng thêm một phần tự tin.
Cô lạnh một tiếng, “Dựa cái gì?
Vừa còn để tìm cho rõ phận vị trí của ?
Bây giờ để một tiểu đội trưởng tiếp đãi thành chủ thì thích hợp lắm ?”
Cát Hòa An gần như Cát Vũ tức c.h.ế.t.
“Cát Vũ!”
“Cát Vũ, cô lúc còn phân biệt cô gì nữa, chúng đều là đồng tông tộc, để cô cũng là đại diện cho Cát Quang của chúng ?”
“Cát Vũ, cô còn giở cái tính trẻ con ?”
“Các soi gương bộ mặt giả tạo của !
Vừa ép giao vị trí nhường chỗ thì những lời , đều là đồng tông tộc, phân biệt gì cô .
Bây giờ cần đến thì lời , cái gì cũng để các !”
Cát Hòa An là nóng tính, "ầm" một tiếng đập bàn, dọa gần đó của Cát Vũ lùi về phía một bước, mặt mày trắng bệch.
“Các thể ! Đây là sảnh nghị sự nội bộ của bọn !”
“Ai!”
“Ồ, náo nhiệt thật nha, đây là tam đường hội thẩm ?
Bản thành chủ đến mà còn nghênh đón, Cát Quang các là chuyện gì?
Không sống nữa ?”
“Khương thành chủ!”
Khương Thăng Nguyệt trong giọng của Cát Vũ sự vui mừng, khẽ nhíu mày.
Mọi đối với việc Khương Thăng Nguyệt mời mà đến đều hết sức kinh ngạc, dù bọn họ cũng từng thấy ai xông thẳng sảnh nghị sự của .
Cát Hòa An cô gái trẻ tuổi mắt còn nhỏ hơn cả Cát Vũ cảm giác chia cắt.
Nếu tin tức là thật, thật sự khó lòng đem nắm giữ quyền lực lớn nhất Vinh Ninh thị và cô gái mảnh khảnh mới trưởng thành đặt chung một chỗ.
Hắn cố gắng giữ vững thái độ của , nhưng mỗi đối mặt với khuôn mặt còn chút non nớt của Khương Thăng Nguyệt, đều chút khó chịu.