Nắm Trong Tay Thành Phố Ngầm Trong Tận Thế, Tôi Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Triệu Vật Tư - Chương 476

Cập nhật lúc: 2025-11-08 14:35:40
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đại ca, chúng …?”

Khương Thăng Nguyệt giọng đều đều, “Xuống xe, đến địa bàn khác thì cũng cho chút mặt mũi.”

Chu Càn liếc Khương Thăng Nguyệt, lẩm bẩm: “Cô hiếm khi cho mặt mũi…”

Mọi xuống xe, Khương Thăng Nguyệt dẫn đầu tiến về phía cổng.

“Các là ai? Không thấy chặn ?

Đây là địa bàn của Cát Quang, mau tránh đường ! Đừng ép chúng tay!”

Chu Càn nhận chỉ thị của Khương Thăng Nguyệt, nở một nụ thiện.

“Chúng là của căn cứ Nguyệt Lạc, thành chủ của chúng hôm nay đến tìm đội trưởng Cát Vũ.”

Nghe Chu Càn , mười mấy trong đó xôn xao bàn tán.

“Nguyệt Lạc? Là căn cứ lớn nhất thành phố Vinh Ninh mới thành lập hả?”

“Là bọn họ chiếm Thẩm thị!”

Trong đám đông một thiếu niên tầm mười lăm mười sáu tuổi, mái tóc đen ngắn, trông còn non nớt, trái ngược hẳn với những đàn ông trưởng thành xung quanh.

“Căn cứ Nguyệt Lạc? Các tìm chị ?”

Khương Thăng Nguyệt quan sát thiếu niên, trông mười lăm mười sáu tuổi.

Cao hơn một mét bảy, gương mặt vài nét giống Cát Vũ.

Cô chợt nhớ lời Cát Vũ từng về em trai kỳ vọng sẽ kế thừa .

là thành chủ Nguyệt Lạc, đó nhận lời mời của Cát Vũ đến khách.

xem đến sớm hơn thời gian hẹn một chút, tin cô sẽ để ý .

Cậu là em trai cô ?”

Cát Hải làn da ngăm đen, điểm khá giống Cát Vũ.

Hắn Khương Thăng Nguyệt thì ngạc nhiên hỏi: “Sao cô ?”

Khương Thăng Nguyệt như , khẽ nheo mắt, “Bổn thành chủ cái gì cũng .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-476.html.]

Cát Hải ngập ngừng, vẫn là một thiếu niên, che giấu cảm xúc của .

Nhìn Khương Thăng Nguyệt với vẻ mặt rõ ràng đồng tình, nhíu mày, “Căn cứ Nguyệt Lạc của các đúng là phụ nữ lão đại.”

Mười mấy đàn ông bên cạnh đều bật một cách ăn ý.

Khương Thăng Nguyệt cảm nhận sự tức giận và sát khí từ những bên cạnh, mặt vẫn giữ vẻ bình tĩnh như .

Cô khẽ giơ tay lên, ngăn cản động tác của những bên cạnh.

“Các Cát Quang cũng chỉ , ngay cả một đứa trẻ cũng tư tưởng ngu vô tri như thế, xem căn cứ của các thật sự gì.”

“Cô! trẻ con! Không căn cứ của như !”

Cát Hải cũng tức giận, nhíu mày, vẻ mặt cứng đầu.

Mười mấy càng chạm vũ khí cất , vẻ như chỉ cần tình hình đúng là sẽ lao đ.á.n.h ngay.

“Bổn thành chủ hiện đang nắm giữ nguồn tài nguyên và dân lớn nhất thành phố Vinh Ninh, một lời của thể san bằng Cát Quang của các .

cho Cát Vũ chút nể mặt nên mới chuyện với các khách khí, thật sự nghĩ là cái thá gì ?

Dám chuyện với bổn thành chủ như , xem Cát Quang định chào đón bổn thành chủ khách .”

Tuyền Lê

Chu Càn thầm nghĩ: như dự đoán! bao giờ cô cho ai mặt mũi mà!

Khương Thăng Nguyệt nở nụ ung dung, vặn, nhưng lời khiến từ chân đến đỉnh đầu lạnh toát trong cái thời tiết nóng bức .

Những ở cổng đối diện lúc mới thực sự nhận họ phạm một sai lầm c.h.ế.t .

Cục diện thành phố Vinh Ninh đổi!

Vinh Ninh giờ là thiên hạ của phụ nữ trẻ tuổi , mà họ xem thường nắm giữ quyền lực to lớn !

“Không ! Khương thành chủ! Chúng đều là ở tầng lớp thấp nhất, ăn thất lễ với ngài!

Cát Hải còn nhỏ, hiểu chuyện, xin ngài đừng chấp nhặt với trẻ con!

sẽ dẫn ngài đến căn cứ!”

Một tiểu đội trưởng trong đội ngũ đầu tiên phản ứng, trong khi còn đang toát mồ hôi lạnh, lập tức tiếp lời.

Khương Thăng Nguyệt liếc một cái, ánh mắt đó khiến gần như cảm nhận bộ xương trắng ẩn nụ đó.

Loading...