Phía gốc cây khô cằn một phụ nữ dáng cao ráo, môi đỏ, chính là A Hạ.
Cô che miệng .
Cô xem rốt cuộc là ai mang Đặng Hưng Bằng .
Kết quả ngờ là một cô gái trẻ, còn xảy một màn kịch tính như .
Khương Thăng Nguyệt liếc về phía gốc cây, để ý đến cô.
Cô từ đến nay thưởng phạt phân minh.
“Các thật sự nên chỉnh đốn, đều là một đám rác rưởi.
Loại rác rưởi như các chỉ Mạnh Tân Tri cái lão cổ hủ đó mới coi như báu vật, vì để các sống cả ngày liều mạng tìm kiếm vật tư.
Kết quả nuôi là sâu gạo!
Nói cho các , bản thành chủ là thứ các thể chọc !
Ngày mai bản thành chủ đến, nếu còn giống hôm nay lớn tiếng ồn ào, ăn ngông cuồng.
Hoặc là khi dễ khác, bộ đều treo cổ!
Lãnh địa của bản thành chủ chỉ một giọng hài hòa!
Ai dám phá vỡ sự hài hòa , bản thành chủ đủ cách khiến các sống bằng c.h.ế.t!
Trong các những kẻ bình thường gây sự, khi dễ khác để kiếm sống thì nhất nên thu cái mạng !
Tự phạm sai lầm lớn thì bằng tự sát, nếu bản thành chủ , các sẽ trải nghiệm cảm giác đó .
Hôm nay chỉ là một bài học nhỏ, ngày mai, bản thành chủ bất kỳ giọng thiện nào nữa.
Nghe rõ ?”
Giọng của Khương Thăng Nguyệt lớn, nhưng những đang thiếu oxy trung đều thấy.
Giọng như dấu ấn của ác quỷ, ai còn dám tùy tiện.
Vị thành chủ mới , thật sự sẽ g.i.ế.c !
Đã còn là Mạnh Tân Tri mặt mũi khổ sở tâm địa mềm yếu nữa !
A Hạ phía gốc cây kích động đến hai má đỏ bừng, cô thật ?
Cô rõ thành chủ mới trẻ tuổi hơn bất kỳ ai.
Chỉ vì bên cạnh cô một phụ nữ, vẻ mạnh mẽ lợi hại.
Cô ngưỡng mộ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-460.html.]
Cô tin tưởng như !
Những treo trung cố sức từ cổ họng ép một chút âm thanh.
“Là…”
“Nghe… rõ…”
Những trung lập tức rơi thẳng xuống, cao hơn hai mét, c.h.ế.t nhưng đau.
Bọn họ đau đến nhe răng trợn mắt, nhưng ai dám kêu thành tiếng!
Khương Thăng Nguyệt sắc bén quét mắt đám , lạnh giọng : “Biết thành chủ bây giờ là ai chứ?”
“Thành chủ đại nhân!”
Tuyền Lê
“Thành chủ đại nhân!”
Đám Đại Lâm ánh mắt Khương Thăng Nguyệt dồn , tầm dừng bọn họ như tia laser chói chang bỏng rát.
Đại Lâm vẫn nhớ cảm giác cận kề cái c.h.ế.t .
Hắn từng sợ hãi như khi đầu đối mặt với tang thi, sự hành hạ chậm rãi còn đau đớn hơn việc c.h.ế.t gọn bằng một nhát dao.
Đây là một tàn nhẫn! Không thể chọc !
“Thành chủ đại nhân!”
Tiếng Đại Lâm là to nhất, chân thành nhất.
Khương Thăng Nguyệt lúc mới thu hồi ánh mắt, “Đi thôi.”
Sau đó cô khinh thường hừ một tiếng, “Mạnh Tân Tri đúng là nuôi một đám rác rưởi. Nếu ông mà thấy màn kịch chắc tức c.h.ế.t mà tự sát.”
Tiểu Điền nhắm mắt suy nghĩ, quả thật khả năng đó.
Khương Thăng Nguyệt căn bản để đám mắt, nhưng đây là cơ hội để lập uy.
Phong cách việc của căn cứ Đảo Sen chính là như , cả căn cứ đều mang nặng sát khí.
Nếu thực sự thanh trừ bộ căn cứ thì sẽ mất hai phần ba .
Cô cần một cái vỏ rỗng để gì?
Những kẻ thực sự là mầm mống thì vứt bỏ , những kẻ tạm bợ thì giữ để quan sát.
Không lời? Đánh một trận là .
Thực sự thì đ.á.n.h hai trận, nếu vẫn thì mỗi ngày đ.á.n.h cho đúng giờ.
Đợi cuộc sống ở Đảo Sen hơn, những chỉ cần ngốc nghếch thì tự khắc gì.