" là thể dạy dỗ, ông thể nhận sai lầm của , vui mừng."
Mạnh Tân Tri: "Sao cảm thấy gì đó đúng nhỉ..."
Kim Hàm Lượng: "Có gì mà đúng chứ?! Bị một cô gái nhỏ hơn cả mấy con giáp mắng, mất mặt!"
Khương Thăng Nguyệt như liếc Kim Hàm Lượng.
" thấy đội trưởng Kim ông còn hiểu rõ Đặng Hưng Bằng hơn cả nữa đấy."
Mạnh Tân Tri và Kim Hàm Lượng đều sững sờ.
Mạnh Tân Tri chút ngớ ngẩn, nghi hoặc đầu Kim Hàm Lượng: "Đặng Hưng Bằng là đề bạt lên, nhớ các đây qua . Lần còn quen, hai các ?"
Kim Hàm Lượng thể cứng đờ, nhất thời trả lời thế nào.
Nhìn Mạnh Tân Tri cái gương mặt ngày thường đều cực kỳ cổ hủ, hiện tại lộ vẻ nghi hoặc và mờ mịt, khiến trong lòng sinh chút ít áy náy.
Lão Mạnh đúng là ngốc.
Kim Hàm Lượng Khương Thăng Nguyệt chằm chằm, căn bản sinh ý nghĩ phản kháng.
Tuyền Lê
Trong lòng đang lặp lặp cân nhắc, là nên lảng tránh cho qua chuyện là lập tức cầu xin, lóc nhận sai? Hoặc là c.h.ế.t thừa nhận?
Ngẩng đầu lên liền thấy Khương Thăng Nguyệt cái gương mặt như .
"Kim đội trưởng đang suy nghĩ để ứng phó bổn thành chủ ?"
Giọng thanh lãnh khiến rùng , những ý nghĩ nhỏ nhặt trong lòng lập tức tan biến.
"Xin Mạnh, và Đặng Hưng Bằng... thật sự chút quen ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-452.html.]
Mạnh Tân Tri lúc đầu óc kịp, "Đều là đồng bạn trong căn cứ, các quen giấu giếm?"
Kim Hàm Lượng do dự giải thích thế nào. Chẳng lẽ để tự : Này tên ngốc! cùng với Đặng Hưng Bằng kẻ khốn kiếp đó cấu kết với tham ô vật tư của căn cứ! À đúng , còn bàn với cơ hội sẽ lật đổ ông! Cướp vị trí của ông! Cái , cho dù là cái mặt dày cũng khó mở miệng đó!!
Khương Thăng Nguyệt phiền não , trực tiếp mở miệng: "Tự nhiên là sợ ông phát hiện âm mưu của ."
"Âm mưu gì? Hàm Lượng, rốt cuộc đang gì?"
Giọng của Khương Thăng Nguyệt nhanh chậm, cực kỳ dễ , nhưng nội dung khiến kinh sợ.
"Tự nhiên là lật đổ ông, ai mà trưởng căn cứ? Đánh ngã ông cái lão cổ hủ ngu ngốc , bọn họ mới thể lên vị trí đó. mà... hai bọn họ ai thể vị trí còn thật sự chắc. thì cảm thấy Đặng Hưng Bằng phần thắng lớn hơn."
Kim Hàm Lượng phục, cứng cổ.
"Dựa cái gì phần thắng lớn hơn? Chúng thương lượng xong là trưởng căn cứ!"
Mạnh Tân Tri môi run rẩy hai cái, "Các hại c.h.ế.t ?!"
Kim Hàm Lượng nóng vội suy nghĩ trong lòng, tuy chút chột nhưng thấy lời cũng tức giận.
"Không ! chỉ vị trí ! bao giờ nghĩ tới sẽ hại ! chỉ vị trí tuyệt đối sẽ hại tính mạng của !"
Mạnh Tân Tri lúc ánh mắt đầy nghi ngờ, chăm chú Kim Hàm Lượng một lúc.
Cuối cùng thở dài, "Thôi , , luôn chí hướng, cũng dã tâm hơn . tin như , sẽ hại ."
"Chậc,chậc, Kim đội trưởng thì thật khó . Đặng Hưng Bằng thì, khẳng định sẽ bỏ qua cho ông."
Khương Thăng Nguyệt mặc kệ lời của tổn thương , cô thể ở đây bình tĩnh chuyện với bọn họ vì dùng bạo lực xử lý là cô nhân hậu .
"Cái , thể nào chứ... Đặng Hưng Bằng hứa với , tuyệt đối hại những trong căn cứ ."
Khương Thăng Nguyệt khinh bỉ liếc một cái, Kim Hàm Lượng qua là kẻ tàn nhẫn lão luyện. Đằng lưng coi như còn chút lương tâm, nhưng cái đầu thực sự cũng thông minh lắm.