Dù vấn đề của Mạnh Tân Tri thì cũng đáp :
"Vậy dám ?"
"Nếu thành chủ Khương để tự bắt, dám ?"
Mạnh Tân Tri thở dài, lưng cong xuống hai phần.
Nhìn Đặng Hưng Bằng, trong ánh mắt sự mệt mỏi và thất vọng.
Đặng Hưng Bằng lúc vô cùng gấp gáp, một dự cảm, nếu thật sự cùng Khương Thăng Nguyệt, sẽ c.h.ế.t mất!
bây giờ ai mở lời giúp .
Xung quanh là ánh mắt chế giễu và những lời bàn tán về .
Kim Hàm Lượng giả vờ quen , Mạnh Tân Tri càng đích đồng ý cho Khương Thăng Nguyệt mang .
Hai chỗ dựa duy nhất của lúc tác dụng với Khương Thăng Nguyệt!
Trong nửa năm mạt thế Khương Thăng Nguyệt gì?
Cô rốt cuộc thế nào để đạt vị trí như ngày hôm nay?
Ngay cả lão già cổ hủ Mạnh Tân Tri cũng dám lời nào?!
"Cô đừng chạm ! Cút !"
Đặng Hưng Bằng như một con dã thú phát cuồng, năng lượng tản .
Hai đến trói lập tức ôm đầu ngã xuống đất.
Mọi đồng loạt lùi vài bước, sợ liên lụy, những bình thường e dè dị năng giả.
Tấn công vật lý ít nhất còn thể chạm , sờ , nhưng tấn công tinh thần thì...
Mạnh Tân Tri cũng lâm khó xử, cũng dám để thuộc hạ tiến lên nữa, sợ Đặng Hưng Bằng nổi điên.
Khương Thăng Nguyệt hề vội vàng, đưa tay lấy một thiết kim loại.
"Dùng cái ."
Chu Ỷ Mộng nhận lấy thứ giống như một chiếc mũ kim loại, hai bước lớn đến mặt Đặng Hưng Bằng.
Còn kịp để Đặng Hưng Bằng phá vỡ phòng ngự tinh thần của cô, chiếc mũ kim loại úp lên đầu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-448.html.]
Đặng Hưng Bằng giờ đây thêm một cái đầu sắt, lấp lánh ánh mặt trời.
Kết hợp với hành động vung tay múa chân của trông buồn .
"Đây là cái gì? Dị Năng của ? Khương Thăng Nguyệt, mày gì tao?!"
Đặng Hưng Bằng lúc chỉ còn sự tức giận vô ích, bởi vì cảm nhận dị năng của nữa.
Mạnh Tân Tri kinh ngạc cái đầu sắt, thứ thể cắt đứt tấn công tinh thần ?
Chu Ỷ Mộng cao hơn Đặng Hưng Bằng một cái đầu, một tay nhấc lên như nhấc một con gà.
"Nếu ông còn động đậy nữa, sẽ theo lời Thăng Nguyệt , bẻ gãy tứ chi của ông."
Chu Ỷ Mộng vẻ mặt âm trầm bất mãn bộ quân phục bẩn của .
Đây là Khương Thăng Nguyệt đưa cho cô lúc đầu, còn cố ý nhờ dì Hứa sửa .
Cô trải qua luyện của mạt thế, khí thế hiện giờ vô cùng kinh , chỉ một cái liếc mắt khiến Đặng Hưng Bằng xìu xuống.
"Đi thôi, Trưởng căn cứ Mạnh, bên ngoài nóng quá, chúng chuyện."
Khương Thăng Nguyệt khách khí, như ở căn cứ của , tùy tiện.
Mạnh Tân Tri vẫn thoát khỏi cú sốc nặng nề, yếu ớt gật đầu.
Cùng Kim Hàm Lượng dẫn cô về phía đại sảnh tiếp khách.
Bên , trong một căn hộ ở tầng một tòa nhà 21 của khu dân cư, truyền tiếng mắng c.h.ử.i dữ dội và tiếng của phụ nữ.
"Hai con tiện nhân các ! Tao mới là vợ của Đặng Hưng Bằng! Chúng mày đều là hồ ly tinh!"
Khương Ức Mai tóc tai bù xù, ngã sấp xuống đất, bộ quần áo cũ kỹ vài dấu giày màu xám.
Bà hai phụ nữ mặt với vẻ mặt đầy tức giận.
A Hà dáng cao gầy, cong khóe môi đỏ rực, nở một nụ chế giễu.
"Điều đó đúng, chúng là hồ ly tinh.
Chính xác hơn là tiểu thất, tiểu bát, tiểu cửu, hoặc thể là mười mấy hai mươi mấy.
Bà thật sự ngây thơ đến mức nghĩ rằng Đặng Hưng Bằng chỉ hai chúng thôi chứ?"
Bên cạnh cô, Linh Linh thấp hơn nhưng còn trẻ và dáng đầy đặn, trực tiếp cúi xuống tát Khương Ức Mai một cái.
Tuyền Lê
Sức lực của cô lớn, Khương Ức Mai thậm chí còn cảm thấy đau nhiều, nhưng đủ để nhục.