Lúc Mạnh Tân Tri rơi tình thế khó xử.
Cơ bắp cánh tay Đặng Hưng Bằng giật giật ngừng, lúc dường như cảm nhận cơn đau gãy tứ chi.
Hắn Khương Thăng Nguyệt thực sự dám ! Không đùa với !
Lần ở Vân Lan Uyển bẻ gãy cánh tay cũng chút do dự, thậm chí còn thỏa mãn.
Hắn theo bản năng sợ hãi, nghĩ liền thở phào nhẹ nhõm.
Dù bây giờ cũng là của căn cứ Đảo Sen hơn nữa quan hệ với Mạnh Tân Tri cũng tệ.
Hắn là chỗ dựa, tệ nhất còn Kim Hàm Lượng, Khương Thăng Nguyệt thể gì ?
Nếu Mạnh Tân Tri và Kim Hàm Lượng suy nghĩ của , chắc chắn sẽ hít một lạnh!
Hai đó xứng ?
“Cái đó, Khương thành chủ, cái dù cũng là nhà…
Chúng hết bình tĩnh , cái thế nào cũng là dượng của cô…”
Mạnh Tân Tri càng càng thiếu tự tin, trong mắt Chu Càn và mấy gần như bốc lửa.
“ nhổ !!!”
“Chỉ cái loại như mà cũng xứng dượng của đại ca ?
Có trưởng bối nào cháu gái bằng ánh mắt ghê tởm như ?
Đặng Hưng Bằng, ông đang nghĩ gì bọn !
Bây giờ giả bộ trưởng bối ? Ông đúng là súc sinh!
Không , d.a.o của !”
Chu Càn chỉ cần nghĩ đến lời Đặng Hưng Bằng cộng thêm ánh mắt ghê tởm của là nôn.
Đều là đàn ông, lăn lộn trong xã hội bao nhiêu năm, gặp chuyện ghê tởm nhiều .
Hắn tuyệt đối cho phép Đặng Hưng Bằng dùng suy nghĩ ghê tởm như lên đại ca của !
Hắn tức đến mức tóc đầu đều dựng lên, trực tiếp lấy một thanh trường đao vác lưng.
Chu Ỷ Mộng bên cạnh lời nào, nhưng sắc mặt cực kỳ khó coi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-443.html.]
Trán cô nổi gân xanh, hốc mắt đỏ hoe, bộ dạng như sắp tay.
“Ông cái lão khốn nạn!! Lục gia hôm nay sẽ lật tung cái căn cứ ch.ó má của các !”
Lục Mao chống nạnh như bà già c.h.ử.i bới ngoài chợ, nhưng ai dám coi thường thanh niên trông như lưu manh đường phố mạt thế .
Những thể ở bên cạnh Khương Thăng Nguyệt thể là bình thường, chắc chắn đều là cao thủ hàng đầu.
Trong nháy mắt, Mạnh Tân Tri và Kim Hàm Lượng đều thấm đẫm một lớp mồ hôi.
Bọn họ ngờ, Đặng Hưng Bằng ý nghĩ đó với cháu gái !
Đặc biệt là Mạnh Tân Tri, điều thực sự khiến kinh ngạc cả năm!
Điều căn bản thể là giả, ở Đại Mạch Thành bọn họ đều tận mắt chứng kiến mức độ bảo vệ của đám thủ hạ Khương Thăng Nguyệt dành cho cô.
Đến mức hận thể chỉ cần hắt thôi cũng đưa túi nước nóng, bọn họ bây giờ tức giận đến xù lông lên !
Có thể là giả ?!
“Đặng Hưng Bằng! Ông! Ông nên ông thế nào!
Tuyền Lê
Khương thành chủ! Khương thành chủ! Đừng giận!
Các vị bằng hữu, các tiên bình tĩnh! Bình tĩnh !”
Kim Hàm Lượng đưa hai tay hiệu xoa dịu trong khí, ngay cả bước tới hai bước cũng dám.
Sợ rằng mấy sẽ một đao c.h.é.m .
“Khương thành chủ, căn cứ của còn bao nhiêu cư dân như , bọn họ đều là vô tội.
Khương thành chủ, ngài tiên bớt giận!”
Mạnh Tân Tri sắc mặt khó coi vô cùng, ngờ Đặng Hưng Bằng …
Bản thậm chí còn tức giận như Chu Càn, nhưng đồng thời cũng là trưởng căn cứ Đảo Sen, phía còn hàng ngàn cư dân.
Từ góc độ của đại cục, nhất định khuyên Khương Thăng Nguyệt đám bình tĩnh .
Đồng thời, cũng chán ghét bản hiện tại, hành vi của Đặng Hưng Bằng chạm đến giới hạn của , một cái thôi cũng thấy ghê tởm!
Thế mà còn cầu xin!