"Hôm nay là khách mà, Mạnh trưởng căn cứ và Kim đội trưởng mong ngài đến mấy ngày .
Ngài cuối cùng cũng tới!”
Tiểu Điền dè dặt liếc sắc mặt Khương Thăng Nguyệt, thấy vẫn còn thể chấp nhận .
Hắn lấy hết can đảm chuyển hướng sự chú ý.
“Ngài đừng chấp nhặt với kẻ hiểu chuyện .
Khương thành chủ, hôm nay trời nắng quá, đường đến của ngài thật vất vả!
Mệt chứ?
Đừng ngoài nữa, nếu để Mạnh trưởng chiêu đãi ngài như , chắc chắn sẽ phạt !”
Khương Thăng Nguyệt đối với Tiểu Điền ăn khéo léo, hiểu chuyện ác cảm, nhưng còn Đặng Hưng Bằng thì khác.
Những xung quanh nhất thời mờ mịt, đây là tình huống gì?
Đội trưởng Điền ăn nhầm t.h.u.ố.c ?
Một phụ nữ của căn cứ nhỏ như mà nhiệt tình như thế?
“Đội trưởng Điền hôm nay là ? Chẳng lẽ trúng ?”
“Anh nông cạn quá! Tôithấy chuyện chắc chắn ẩn tình!
Các ai thấy đội trưởng Điền thái độ như ?
Dù vẫn thấy Khương thành chủ tầm thường.”
“Một cô bé thôi, gì mà tầm thường, thấy nghĩ nhiều !”
Lúc , bối rối nhất chính là Đặng Hưng Bằng.
Hắn và Tiểu Điền từ đến nay hầu như nước sông phạm nước giếng.
Gặp mặt còn thể khách sáo vài câu, đây là đầu tiên dùng cái giọng điệu để quở trách .
Hắn cảm thấy như gai đ.â.m lưng, dù cũng là một đội trưởng, Tiểu Điền quở trách như thì mặt mũi để ?
Còn Khương Thăng Nguyệt nữa.
Chẳng qua chỉ là một căn cứ nhỏ đến xin hỗ trợ thôi, bày cái giá gì chứ?
“Đội trưởng Điền, với Thăng Nguyệt chính là…”
“Khương thành chủ!!! Ngài đến !”
Đặng Hưng Bằng đầu óc đình trệ.
Mọi ngẩng đầu lên thấy Kim Hàm Lượng vung tay chạy tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-441.html.]
Nếu lầm thì chạy theo thở hổn hển hẳn là Mạnh Tân Tri, trưởng căn cứ của bọn họ.
Khương Thăng Nguyệt tiếng “Khương thành chủ” trầm hậu, kéo dài cho sững .
Kim Hàm Lượng thức tỉnh năng lực tăng cường thể chất gì đó nhỉ.
Cô nhớ kiếp thức tỉnh giống như Sư Hống Công, năng lực hẳn sẽ thích hợp với Kim Hàm Lượng.
“Khương thành chủ! Ngài! Ngài!”
Khương Thăng Nguyệt nhướng mày, “Kim đội trưởng thể từ từ.”
“Giày của Kim đội trưởng ?”
“Vừa nãy các thấy tốc độ của Kim đội trưởng và Mạnh trưởng căn cứ ? Họ chạy nhanh thật sự!”
“Khương thành chủ rốt cuộc phận gì? Chẳng lẽ là con gái của Mạnh trưởng căn cứ gì đó ?
Nếu thì cần gì long trọng như ?
Còn chạy tới đón tiếp?”
Kim Hàm Lượng chạy đến nỗi một chiếc giày cũng rơi mất, đang dẫm mặt đất nóng rực, nhưng cảm thấy gì.
“Không !”
Kim Hàm Lượng và Mạnh Tân Tri thở phào nhẹ nhõm. Suýt nữa!
Hù c.h.ế.t bọn họ ! Bọn họ canh gác ở cửa Khương Thăng Nguyệt đến thì hồn phách đều bay .
Tuyền Lê
Đây chính là nhân vật khó đối phó.
Thêm đó canh gác Tiểu Điền chạy thục mạng, còn tưởng bên xảy chuyện gì lớn.
Ước gì cánh để bay tới.
Sợ đến muộn một bước là cả căn cứ Khương Thăng Nguyệt lật tung!
Bọn họ tin rằng, cô thực sự thể chuyện !
May mắn , tình hình bây giờ thì chuyện gì lớn, Khương Thăng Nguyệt vẻ quá tức giận.
Chỉ là Đặng Hưng Bằng …
Tiểu Điền vội vàng ghé bên cạnh hai , thì thầm về chuyện hai bên suýt đ.á.n.h lúc đến.
Kim Hàm Lượng thầm mắng một tiếng, hôm nay cửa xem hoàng lịch.
Đặng Hưng Bằng gần đây càng ngày càng ngang ngược, ngay cả trong căn cứ cũng dám động thủ!
Mạnh Tân Tri cũng hết sức đồng tình Đặng Hưng Bằng.
Dù thì, ở chốn đông , hơn nữa ở giữa dân chúng mà động thủ, đây là việc một đội trưởng nên !