Nắm Trong Tay Thành Phố Ngầm Trong Tận Thế, Tôi Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Triệu Vật Tư - Chương 406

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-07 07:24:59
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“E rằng Phùng quản lý sẽ đến .”

Thẩm trưởng khựng , cau mày đầu Thẩm Quân Trạch.

“Con ý gì?”

Thẩm Quân Trạch lên, đôi mắt đó đặc biệt xinh .

“Thẩm trưởng căn cứ thấy căn cứ hôm nay gì khác biệt ?”

Thẩm Quân Kiêu nhịn cơn giận, lớn tiếng : “Mày rốt cuộc gì?

Bọn tao liều c.h.ế.t mới trở về, để mày úp úp mở mở!

Đừng tưởng căn cứ giao cho mày tạm quản mấy ngày thì thật sự là mày chủ! Không nhận rõ phận của ?”

Thẩm Quân Trạch thần sắc đổi, chút nào tức giận vì lời mắng nhiếc châm chọc của Thẩm Quân Kiêu.

“Căn cứ tự nhiên chủ.”

Thẩm Quân Kiêu khịt mũi.

“Căn cứ Nguyệt Lạc tự nhiên là thành chủ đại nhân của bọn chủ.”

Mọi một thoáng mờ mịt.

“Đây căn cứ Thẩm thị ? Sao kéo Nguyệt Lạc ?”

“Hắn nãy gọi Thành chủ đại nhân?”

“Đội trưởng Trạch .”

Khương Thăng Nguyệt từ trong đám , Thẩm Quân Trạch đối với cô cúi đầu.

“Đây là việc nên .”

Mọi lời của bọn cho vô cùng bối rối.

Chỉ Thẩm trưởng căn cứ dường như đột nhiên phản ứng , trợn tròn mắt, môi run rẩy.

“Mày! Mày!”

Một câu lắp bắp đến nỗi . Khương Thăng Nguyệt vài bước liền đến đối diện , phía là vài đội viên cốt cán.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-406.html.]

Cô hướng về phía trực tiếp cúi xuống, trong nháy mắt cô liền xuất hiện một chiếc ghế kim loại màu đen, lưng cao, tay vịn chạm khắc hoa văn.

Chu Ỷ Mộng ở bên cạnh cô. Nếu dịp thích hợp, cô đưa cho Khương Thăng Nguyệt một cốc nước ấm.

Mấy ngày nay Khương Thăng Nguyệt mệt mỏi cô đều thấy.

Cô là rõ nhất về thể chất của đối phương, nhiều ngày chạy đôn chạy đáo khiến thể Khương Thăng Nguyệt chịu nổi.

Sắc mặt còn tái hơn mấy phần so với mấy ngày . Khương Thăng Nguyệt chú ý đến vẻ lo lắng của cô, an ủi vỗ cánh tay rắn chắc của cô.

Cô khoác hai tay lên tay vịn, vắt chân, tư thế nhàn nhã tự nhiên như thể đây căn cứ Thẩm thị mà là đại bản doanh của Nguyệt Lạc.

“Xin Thẩm trưởng căn cứ, bây giờ căn cứ Thẩm thị đổi tên .”

Khương Thăng Nguyệt mặt vẫn mang theo nụ nhạt đó, Thẩm Minh Triết đối diện run rẩy .

Thẩm Quân Kiêu bộ vuốt sống mũi chiếc kính gọng vàng, “Khương thành chủ lời ngớ ngẩn gì ? Thẩm thị của bọn đổi tên, .”

Khương Thăng Nguyệt nheo mắt , “Vậy lẽ là bổn thành chủ quên với các .

Bây giờ thông báo cho các cũng muộn. Căn cứ Thẩm thị hiện chính thức đổi tên thành căn cứ Nguyệt Lạc!”

Câu như nước đổ chảo dầu, xôn xao. Bọn họ tuy suy đoán nhưng căn bản dám suy nghĩ sâu hơn!

Tuyền Lê

Ai cũng dám nghĩ căn cứ lớn nhất thành phố Vinh Ninh một chuyến nhiệm vụ trực tiếp đổi chủ!

Khương Thăng Nguyệt đang mặt cảm thấy, dường như cũng thể…

Thẩm Quân Kiêu tay chân trong thời tiết nóng bức lạnh như băng, mới hiểu chuyện gì xảy .

Trên mặt bừng tỉnh đại ngộ.

Ánh mắt Thẩm trưởng qua giữa Khương Thăng Nguyệt và Thẩm Quân Trạch đang bên cạnh cô, cảm thấy trái tim ngừng đập.

“Thẩm Quân Trạch! Là mày! Tốt lắm! Tốt lắm! Mày đem căn cứ nhà dâng cho khác như ! Mày cái đồ nghịch tử!!”

Thẩm trưởng run rẩy chỉ Thẩm Quân Trạch, mặt đầy phẫn nộ.

Hận thể nuốt sống !

“Người ! Người !”

Thẩm trưởng gọi mấy tiếng, kết quả phát hiện ngoài mấy chục cùng nhiệm vụ, căn cứ bên trong ai trả lời!

Thẩm Quân Trạch nhẹ giọng : “Thẩm trưởng căn cứ vẫn đừng phí sức. Người , đóng cửa !”

Loading...