Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Năm tháng nhớ em - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-07-08 17:27:00
Lượt xem: 49

Chương 8 

Cô là như vậy chẳng ai có thể ức h.i.ế.p được cô, cô không cho phép điều đó xảy ra dù chỉ 1 lần cũng không thể được. 

Cô không cần phải quan sát người khác nhìn mình như thế nào, chẳng liên quan gì đến tâm trạng hay cảm xúc của cô. Có thể nói rằng dù người khác bàn tán hay bôi nhọ cô thì chẳng ảnh hưởng gì đến cuộc sống của cô. 

Nên sẽ không bao giờ cô để mình chịu thiệt thòi không đáng đó như vậy mới chính là bản chất con người của cô. 

Sau khi xuống xe buýt cô cúi đầu nhìn định vị đi đến tiệm thú cưng ở trên hẻm nhỏ nên tiệm nhìn có vẻ hơi vắng khách. 

Cô bước vào tiệm nhìn không thấy có người liền lên tiếng :" Xin chào, có ai không" 

" ra liền đây" cô chưa thấy người mà đã nghe tiếng bước chân với giọng nói gấp gáp vang lên.

Cô gái trông rất xinh xắn nhưng khá trưởng thành, thấy cô đang đứng trước cửa tiệm liền làm động tác mời vào và lên tiếng:" em gái cần chị giúp gì không? " 

Cô gật đầu :" tôi muốn mua thức ăn cho mèo" 

Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰

Cô gái gật đầu rồi lấy ra mấy túi thức ăn cho mèo:" đây là loại thức ăn dành cho mèo bán chạy nhất tiệm của chị đấy"

Cô chỉ nhìn rồi cũng gật đầu :" vậy lấy em cả 3 túi đi " cô lấy ví tiền ra đợi thanh toán.

Cô gái cầm máy quét mã thì liền hỏi cô:" em gái có mua đăng ký hội viên không, ở đây chị đang có chương trình khuyến mãi dành cho thú cưng đấy" 

Cô lạnh nhạt lắc đầu không nói gì cả liền nhanh chóng thanh toán rồi đi về nhà muộn hơn mọi khi sợ bà ở nhà lo lắng nên cô phải nhanh chóng đi về. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nam-thang-nho-em/chuong-8.html.]

Cô vừa vào nhà đã thấy bà đang ẵm mèo con trên đùi xem tivi ở sofa rồi. Có vẻ cô lo lắng hơi bị dư thừa rồi. 

Làm gì có ai lo lắng cho cô khi cô về trễ đâu chỉ lo quan tâm mèo con mới xuất hiện ở đây vừa tròn 1 ngày rồi. Cô bị thất sủng mất rồi...

" bà ngoại , con về rồi " cô bỏ cái túi thức ăn mèo lên bàn trước mặt bà rồi lùi lại vài bước. 

Bà thả mèo con xuống rồi liền mở ra xem thử, liền nhìn cô hỏi:" tại sao con mua nhiều như vậy " 

Cô vừa rửa tay xong thì đi về phía bàn ăn đã dọn sẵn liền nói:" con không biết nó thích ăn gì nên mua nhiều loại khác nhau"

Bà cũng ngồi vào bàn, liền hỏi tên mèo con :" con định đặt tên cho nó là gì" 

Cô lắc đầu:" bà cứ đặt đi, cũng chẳng phải con nuôi nó đâu, con chỉ nhặt nó về làm bạn với bà"

Bà suy nghĩ một lát rồi nhìn cô:" gọi là meo meo đi"

Cô chỉ gật đầu đồng ý không nói thêm gì khác rồi tập trung ăn cơm tối. Ăn xong thì cô phụ trách dọn dẹp rửa chén phụ bà.

Lúc cô đi tắm ra thì đã thấy bà đang đợi cô để bôi thuốc cho cô ở sofa rồi. Cô liền ngoan ngoãn ngồi xuống cạnh bà cho bà bôi thuốc, cả bà cháu không ai nói gì cả. 

" ngày mai là khỏi hẳn rồi, bà sẽ đem Meo Meo vào phòng khách nuôi sẽ không cho nó ra ngoài" bà đứng dậy thu dọn đồ dời nhà cho mèo con. 

" vậy con phụ bà làm" cô vừa cầm đồ chơi của Meo Meo thì bà cản lại rồi đẩy cô vào phòng:" con học bài đi " rồi liền đóng cửa lại  cho không con phản đối.

Cô chỉ lắc đầu rồi quay người đi về phía bàn học bắt đầu làm bài tập. Cô vừa làm xong thì điện thoại phát sáng hiển thị có thông báo tin nhắn mới. 

 

Loading...