Năm tháng nhớ em - Chương 79
Cập nhật lúc: 2024-08-30 18:22:40
Lượt xem: 23
Chương 79
Linh Nhi :" Người thực vật?"
Diệp Tư Thần :" bác sĩ ông nhất định phải cứu cô ấy"
Thượng Uẩn bình tĩnh nói :" vậy nếu tỉnh lại còn có dị chứng nào khác không "
Viện trưởng gật đầu :" có thể nhưng không chắc chắn vì bệnh nhân bị thương rất nặng lại còn bị mất khá nhiều m.á.u tuy vết thương không bị tổn thương vào nội tạng bên trong"
Viện trưởng nói rồi liền rời đi, Linh Nhi khóc trong vòng tay của Nguyễn Hạo không nói nên lời.
Bọn họ đứng trước phòng ICU nhìn cô sắc mắt tái nhợt, trong mũi lại có thêm ống thở bên cạnh có máy đo nhịp tim.
Hiện tại vẫn chưa có thể vào thăm chỉ có thể đứng ở bên ngoài nhìn vào trong. Diệp Tư Thần nắm chặt hai tay đôi mắt đỏ nhìn chằm chằm vào cô bên trong.
Linh Nhi lấy điện thoại trong túi ra thấy hiện chữ liền rung tay rớt điện thoại thu hút ánh mắt của mọi người. Cô run rẩy nói :" bà...bà ngoại..gọi đến"
Nguyễn Hạo nhặt điện thoại lên nhìn màn hình vẫn còn đang đổ chuông, anh bất động nhìn Thượng Uẩn rồi nhìn vào phòng bệnh.
Thượng Uẩn gật đầu bình tĩnh nói :" cậu đến đón bà đi, lựa lời nói tránh bà kích động "
Nguyễn Hạo gật đầu rồi trấn an Linh Nhi mới cầm điện thoại đi ra chỗ khác nghe điện thoại.
Thượng Uẩn đứng cạnh Diệp Tư Thần nhìn vào phòng bên trong, lạnh lùng hỏi :" Hai người đó hiện đang ở đâu"
Diệp Tư Thần lạnh lùng nói :" tôi sẽ tự xử lý "
Thượng Uẩn gật đầu nói :" được, tôi giao cho cậu việc này, mong cậu đừng làm tôi thất vọng "
Diệp Tư Thần không nhìn Thượng Uẩn chỉ gật đầu.
Giang Yến nhận được tin từ Trương Đông liền chạy đến bệnh viện, Giang Yến đi lại gần thấy Linh Nhi đang ngồi thất thần trên dãy ghế trước phòng bệnh thì liền ngồi xuống hỏi:" Chi Chi hiện tại sao rồi"
Linh Nhi nhìn Giang Yến rồi ôm cô không lên tiếng, Giang Yến vuốt lưng an ủi Linh Nhi rồi liếc nhìn hai người đàn ông đang đứng im lặng nhìn vào phòng bệnh.
Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰
Nguyễn Hạo nói qua điện thoại sẽ đến nhà đón bà đến gặp cô. Lúc anh đến nhà đã thấy bà đã thay đồ ngồi đợi ở phòng khách.
Bà rót trà đưa cho cậu hỏi:" A Hạo, tối qua con không ngủ sao"
Nguyễn Hạo uống ngụm trà rồi để ly trà lên bàn, nắm chặt hai tay nhìn bà:" bà ngoại, con.."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nam-thang-nho-em/chuong-79.html.]
Bà thấy cậu nói không thành câu thì hơi lo lắng nắm tay cậu an ủi :" không sao, có gì con từ từ nói, không cần gấp"
Nguyễn Hạo viền mắt hơi đỏ nhìn bà:"Chi Chi đang ở bệnh viện, cậu ấy hiện tại đang rất cần bà ở bên cạnh "
Bà gật đầu nói :" được, con đưa bà đến bệnh viện đi"
Nguyễn Hạo muốn nói nhưng không thể mở lời chỉ đành im lặng lái xe đưa bà đến bệnh viện.
Bà trên đường đi cảm giác rất bất an nói không thành lời, lúc vào thang máy thấy cậu bấm tầng 3 thì nhíu mày hỏi :" con có bấm lộn không tầng của con bé làm là tầng 7 mà"
Nguyễn Hạo lắc đầu nói :" không sai đâu ạ, con đưa bà đến phòng của cậu ấy."
Nguyễn Hạo dẫn bà đến phòng của cô, lúc anh dẫn bà đến bác sĩ vừa từ trong phòng đi ra.
Viện trưởng :" có liên hệ với người nhà của bệnh nhân chưa, tôi có việc cần nói trực tiếp với người nhà bệnh nhân"
Nguyễn Hạo lên tiếng :" đây là người nhà của bệnh nhân "
Bà nhíu mày hỏi :" con nói vậy là ý gì, con có đưa bà lộn chỗ không, đây là khu phòng ICU mà"
Viện trưởng thấy khẩu trang nhìn bà nói:" Chị Tần chị đến rồi,"
Bà gật đầu :" Bác sĩ Vương, lâu rồi không gặp, ông nói vậy có ý gì"
Viện trưởng né người nhìn vào phòng bệnh nói:" chị nhìn thử đi xem có nhầm phòng không "
Bà nhìn theo hướng cửa phòng bệnh thấy bên trong có cô gái sắc mặt tái nhợt đang nằm trên chiếc giường lạnh lẽo bên trong.
Bà nắm chặt túi đi từ từ đến cửa kính nhìn vào liền thấy rõ khuôn mặt không xa lạ không ai khác là cháu gái bà hôm qua còn cười nói với bà chỉ sau một đêm mà con bé lại nằm trên giường lạnh lẽo nhắm chặt mắt ở bên trong, bà nhìn ra phía sau thấy Diệp Tư Thần, Thượng Uẩn, Linh Nhi, Nguyễn Hạo, Giang Yến với cả Trương Đông đang nhìn bà đều không có sắc mặt tốt đều rất mệt mỏi thêm chút đau buồn trong đó.
Bà hít thở sâu nhìn Viện Trưởng hỏi:" đây là sao"
Viện trưởng:" chị trước tiên thật bình tĩnh tôi sẽ nói cho chị biết tình hình của con bé"
Bà:" được rồi, tôi chuẩn bị tâm lý rồi ông chứ nói đi"
Viện trưởng :" Con bé hiện tại đã qua cơn nguy kịch nhưng vẫn phải quan sát trong 8 tiếng xem tình hình thế nào, nhưng tôi vẫn phải nói cho chị chuẩn bị tâm lý trước"