Chương 66
Anh tiếng mở cửa thì bừng tỉnh bà đang .
Bà nhẹ giọng :" con về nữa"
Diệp Tư Thần dậy bà:" con đến thôi ạ,"
Bà xuống ghế bảo cũng xuống, bà nhẹ giọng :" con bé , con về nghỉ ngơi "
Diệp Tư Thần lắc đầu :" con , bà ngủ thêm một lát " ngừng mấy giây tiếp :" ngày mai sẽ bạn học đến xin bà với nên bà mà tinh thần để xem nên chấp nhận lời xin đó "
Bà nhíu mày hỏi:" con ,"
Diệp Tư Thần mặt chỗ khác né tránh ánh mắt dò xét của bà, :" con chỉ "
Bà cũng hỏi gì thêm phòng thêm một lát.
như lời Diệp Tư Thần chỉ mới sáng sớm thôi cả nhà đến xin bà với cô. Bà cũng chấp nhận lời xin đó của bọn họ bảo bọn họ về .
Bọn họ bao lâu thì y tá bà lên gặp bác sĩ chuyện cần .
Bà liền văn phòng gặp bác sĩ nhưng ngang khúc cua thì thấy tiếng nức nở gọi tên Diệp Tư Thần. Bà thử.
Hàn Ngọc kéo tay Diệp Tư Thần :" Diệp Tư Thần, .xin , tha cho "
Ba Hàn :" Diệp, chẳng chúng theo yêu cầu của , tại đuổi học con gái "
Mẹ Hàn kéo con gái lòng :" con bé sai , noiq hiệu trưởng cho con bé học "
Diệp Tư Thần đúp hai tay túi quần, lạnh lùng :" đương nhiên tha cho con gái mấy , còn nghĩ chỉ đuổi học với lời xin đó là nhẹ nhất thể , còn xin tha nữa , nực "
Ba Hàn liền hắng giọng :" Diệp Tư Thần, đừng quá đáng, dù gì cũng chỉ bằng tuổi con gái thôi"
Diệp Tư Thần lạnh lùng :" các nếu mang con gái của mấy khỏi tầm mắt của , khi suy nghĩ thì là đuổi học khi còn đuổi nhà họ Hàn các khỏi thành phố nữa chừng"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-thang-nho-em/chuong-66.html.]
Ba Hàn tức giận :" đừng quá đáng"
Diệp Tư Thần lạnh :" các thể thử, kiên nhẫn của nhiều"
Anh bỏ câu đó lưng thì khựng khi thấy bà đang , bà liền bước qua chỗ phòng bác sĩ.
Lúc bà vẫn thấy đợi , bà mặt nhẹ giọng :" bà trách con , con như cũng hợp ý bà, yên tâm "
Bà cuộc chuyện của bọn họ, cảm thấy việc của Diệp Tư Thần bà vui, cháu gái bà sắp qua khỏi mà chỉ đổi lấy lời xin thì bà khó chịu nhưng gì mà thằng bé thể thì bà cảm thấy hả .
…………
Bà vuốt tóc cô hỏi:" con gì hỏi "
Cô gật đầu hỏi câu :" tại bà cho con "
Bà đỡ cô dậy ôm cô lòng, bà nhẹ nhàng :" bà luôn thằng bé đến thăm bà thường xuyên là vì con ở cạnh bà với lúc con về nước ở bệnh viện thường xuyên nên thằng bé sợ bà buồn trong lòng nên thường với bà là cháu cũng ở cạnh bà nhưng tính chất công việc cho phép nên nó sẽ đến thăm bà phần của cháu, còn hôm nay thằng bé đến là hỏi chuyện của cháu"
Cô thể chấp nhận chuyện nên liền bình tĩnh hỏi:" chuyện gì của con "
Bà :" Hỏi con bệnh dày với trầm cảm từ khi nào"
Cô :" bà hết "
Bà:" đúng , cái gì nên bà đều cả , con cũng suy nghĩ thêm những gì bà với con đêm nay "
Cô dậy đối diện bà nghiêm túc :" bà nghĩ thật lòng thích con "
Bà dịu dàng :" là bà nghĩ mà là con nghĩ, "
Cô thở dài :" con "
Bà:" con nghĩ sẽ bao nhiêu cái 9 năm để thích để nhớ một , cái con hỏi thử trái tim của con cảm giác gì với thằng bé , nếu thì hai đứa thể với nghiêm túc chuyện, còn nếu như con cảm giác nào thì cũng cho thằng bé từ bỏ việc thích con, thôi bà xong , bà ngủ đây, con từ từ suy nghĩ "
Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰
Bà phòng để cô từ từ suy nghĩ những gì bà , bà cháu gái thì thôi nếu thì chắc chắn sẽ câu trả lời chính xác và phù hợp nhất cho cả hai đứa.