Năm tháng nhớ em - Chương 45
Cập nhật lúc: 2024-07-30 21:04:59
Lượt xem: 54
Chương 45
" Về nước sao không báo cho anh biết"
Cô mệt mỏi nhắm mắt dựa vào ghế, nhẹ giọng nói :" Chẳng phải anh cũng biết tin rồi sao"
Thượng Uẩn tức giận nói:" Em còn dám nói, nếu tôi không gọi điện thoại về hỏi Nguyễn Hạo thì làm sao biết em về nước được chứ"
Cô mở mắt nhìn thẳng, cười nhạt nói:" yên tâm đi, em không sao"
Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰
Thượng Uẩn thở dài mệt mỏi nói:" Chi Chi, Tại sao em lần nào xảy chuyện thì liền im lặng rời đi không nói với anh một tiếng trước vậy"
Cô lại chọn cách im lặng không trả lời , đúng vậy mỗi lần có chuyện cô đều sẽ im lặng rời đi đó là sự thật.
Thượng Uẩn lại nói tiếp:" Đợi lần này anh ký hợp đồng xong sẽ về nước"
Cô lắc đầu nói :" không cần gấp, anh ở lại lấy bằng thạc sĩ giúp em "
Thượng Uẩn gật đầu nói :" khi nào"
Cô lạnh nhạt nói :" em gửi định chỉ của công ty anh khi nào có họ sẽ chuyển đến chỗ anh"
Cô nói vài câu nữa thì cúp máy, cũng gần về đến nhà.
Diệp Tư Thần thấy cô cúp máy liền liếc mắt nhìn cô:" Bạn trai gọi sao?" hai tay nắm vô lăng nắm chặt lại nổi lên gân xanh nhưng mặt anh vẫn bình tĩnh như không có chuyện gì.
Cô lắc đầu lạnh nhạt nói:" Là Thượng Uẩn "
Anh vô lúc thả lỏng hai tay, môi hơi cong lên không dễ phát hiện ra, từ lúc cô nghe điện thoại anh rất căng thẳng sợ cô đã có người yêu nhưng may là không phải.
Cô quay lại nhìn anh, cảm giác tâm trạng rất tốt liền thắc mắc hỏi:" hôm nay cậu có chuyện vui sao""
Anh nhìn cô gật đầu nhẹ:"Đúng vậy"
Cô gật đầu nhìn thấy gần tới nhà anh liền nói:" ghé nhà cậu trước đi"
Anh gật đầu rồi dừng xe lại gần khu nhà mình rồi nhìn cô:" chừng nào cậu chuyển nhà"
Cô tháo dây an toàn lạnh nhạt trả lời :" Sau 3 ngày nữa"
Anh đứng nhìn cô chuẩn bị mở cửa liền hỏi:" Khi nào cậu chuyển nhà tôi có thể phụ cậu không? "
Cô gật đầu nói :" có thể, nhưng phải đợi tôi đi thăm ba mẹ tôi rồi mới về chuyển nhà được"
Ánh mắt anh dịu dàng nhìn cô rất muốn hỏi cô có bạn trai chưa nhưng anh không thể mở lời được cứ như vậy mà nhìn cô rời đi.
Anh thở dài đi vào nhà, đến nhà anh mới nhớ ra mình quên không xin wechat của cô rồi.
Sau khi vào nhà cô thấy bà đang ôm Meo Meo ngồi sofa xem tivi.
" Bà con về rồi"
Meo Meo thấy cô liền nhảy xuống tay bà rồi chạy vào phòng của nó. Nó biết cô không thể tiếp xúc gần với nó nên rất tự giác trốn khỏi tầm nhìn cô rất nhanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nam-thang-nho-em/chuong-45.html.]
Bà nhìn cô cười vui vẻ nói :" con ăn gì chưa"
Cô gật đầu ngồi xuống đối diện bà nói:" con vừa đi ăn với nhóm Giang Yến về"
Bà đưa cho cô dĩa dưa lưới trên bàn, nhẹ nhàng nói:" ăn đi, bà vừa lấy từ tủ lạnh ra đấy"
Cô nhận lấy dĩa dưa lưới đưa bà trước ăn rồi cô mới lấy cho mình sau, nhẹ giọng nó:" con đã tìm được nhà rồi rất gần bệnh viện, có thể đi bộ 10 phút là tới bệnh viện"
Bà gật đầu nhẹ nhàng nói :" khi nào con chuyển vào"
Cô vừa bấm điện thoại vừa nhẹ giọng nói :" sau 3 ngày nữa" cô ngước lên nhìn bà nói:" Ngày mai con đặt vé 6h chiều bay, bà chuẩn bị hành lý cần thiết đi"
Bà gật đầu nói :" ca phẫu thuật ngày mai khi nào kết thúc, mà đi sớm như vậy "
Cô vừa đặt vé vừa trả lời :" Kết thúc trong khoảng 3 giờ chiều muộn nhất là 4 giờ là hoàn thành "
Bà nhìn cô nói :" Hay chúng ta đi chuyến cuối đi, con có thời gian thoải mái hơn xíu"
Cô lắc đầu nói:" không sao đâu bà, con có thể tự thu xếp ổn thỏa mà"
Sáng hôm sau, cô đến thăm bệnh nhân cần làm phẫu thuật dặn dò vài câu rồi cô trở về chuẩn bị cho ca phẫu thuật đầu tiên sau khi về nước.
Mấy người y tá kéo một y tá vừa đi theo cô đi thăm phòng về thì liền kéo lại hỏi han.
" Này, cô thấy bác sĩ mới về đó thế nào "
Người vừa theo cô về phòng là Tiểu Ân là y tá đã làm ở đây hơn 1 năm lại hiền nên thường bị mấy chị trong phòng ức hiếp, Tiểu Ân nhìn người vừa hỏi là Hà Thư vào cùng lúc với cô nhưng cô ta có vẻ ngoài xinh đẹp nên thường không thấy nói chuyện với cô.
Hôm nay lại kéo cô lại nói chuyện thì hơi ngạc nhiên nhưng bình tĩnh trả lời :" chị ấy rất đẹp"
"Tôi hỏi tay nghề của cô ta chứ không hỏi vẻ bề ngoài "
" Đúng đó, tôi nghe các bác sĩ phòng khác nói, cô ta khá kiêu ngạo"
Tiểu Ân không nhìn mấy người đang nhiều chuyện chỉ nhẹ giọng nói :" Tôi không rõ lắm"
" Hỏi cô ta cũng như chưa hỏi vậy"
" Tôi nghe nói Viện Trưởng đích thân mời cô ta về cơ đấy"
" Thật không, còn trẻ như vậy mà được Viện Trưởng mời luôn hả"
" Ai biết cô ta làm được tài cán gì"
Tiểu Ân nghe bọn họ bàn tàn sau lưng người khác như vậy thì đành đi ra ngoài đi kiểm tra phòng theo dặn dò của cô trước đó.
Ca phẫu thuật thành công trong thời gian dự tính của cô cùng Viện Trưởng Vương. Cô chuẩn bị về phòng thì thấy Viện Trưởng Vương đi tới.
Viện Trưởng Vương đưa cho cô chai nước, vui vẻ nói :" Mua vé mấy giờ đấy"