14
 
*Từ đoạn  vì  hết hiểu lầm nên Hàn Dạng sẽ gọi Chu Nhiên là ‘ ’ nhó :*
 
Sau buổi học thực hành,  nóng lòng hẹn gặp Chu Nhiên.
 
   dò xét cẩn thận từng chút một nữa.
 
  xác định mối quan hệ của chúng  một cách chân thành, để   sự an tâm lâu dài.
 
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Dưới lầu gác, tử đằng leo kín giàn, Chu Nhiên từ xa bước ,  nhanh  chậm.
 
Khoảnh khắc ánh mắt chúng  chạm , tim  bỗng đập mạnh một nhịp.
 
Không  là do ngại ngùng  hoảng loạn nữa.
 
Những kịch bản   diễn tập trong đầu cả trăm , phút chốc  đảo lộn.
 
Hóa , chuyện tình cảm chẳng thể nào lý trí mà dự đoán .
 
"Cả mấy ngày nay chỉ nhắn đúng một tin, lá gan của  càng ngày càng lớn đấy nhỉ."
 
Cậu  cau   xuống cạnh .
 
 nắm chặt lon nước trong tay, ngập ngừng   , để giảm bớt căng thẳng,  bèn uống một .
 
Chu Nhiên bất ngờ giật lấy lon nước của , ngửa cổ uống hai ngụm, động tác tự nhiên đến mức   kịp phản ứng.
 
"Đó là của  mà."
 
" ."
 
Không khí ngột ngạt như  đông đặc, từng  thở đều chất chứa  nóng khó che giấu.
 
Tim  đập rối loạn, đầu óc  cuồng, cảm giác như sắp nghẹt thở.
 
 đành nhắm mắt , lắp bắp hỏi:
 
"Chu Nhiên, chúng … bây giờ là mối quan hệ gì?"
 
Một phút trôi qua, hoặc  lẽ   lâu, Chu Nhiên vẫn  lên tiếng.
 
 bồn chồn mở mắt,  bắt gặp   cúi đầu  khẽ.
 
"Đừng im lặng nữa,  lo lắng lắm."
 
Để chứng minh sự bối rối của ,  chân thành và mãnh liệt nắm lấy tay Chu Nhiên, đặt lên n.g.ự.c .
 
"Cảm nhận  ? Nên đừng đùa giỡn với ,  chỉ  một câu trả lời thôi."
 
  thấy ánh nắng chiếu rọi trong đôi mắt Chu Nhiên, rực rỡ đến mức khiến  lúng túng.
 
"Dạng Dạng."
 
Chu Nhiên siết c.h.ặ.t t.a.y , đặt lên n.g.ự.c  : "Cậu cảm nhận  ?"
 
Do dự hồi lâu,  khẽ dựa đầu  n.g.ự.c  .
 
Thình thịch, thình thịch.
 
Nhịp đập vang rền.
 
Trái tim    dối.
 
"   chơi trò đoán mò nữa."
 
Mãi    mới hiểu ẩn ý khi  của Chu Nhiên.
 
"Chỉ  IQ  đồng đều, nếu tiếp tục kéo dài,  cũng sẽ trở nên ngốc nghếch giống  mất."
 
*từ đây đổi xưng hô sang -em và Hàn Dạng kể sẽ gọi Chu Nhiên là ‘’ nhó ^^
 
Chu Nhiên cúi xuống, giữ chặt lấy , những nụ hôn tỉ mỉ rơi xuống, trong  thở rối loạn,  khẽ thì thầm với .
 
"Anh thích em, thích em nhiều lắm."
 
Trong buổi chiều yên ả,  kiễng chân đáp  .
 
"Anh   bạn trai em ?"
 
"Anh bằng lòng."
 
Thì ,  thật sự  thầm thương .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-than-duoi-theo-toi-nhung-ba-con-pho/16-end.html.]
 
Năm năm , giấc mơ trồng lúa của  thành hiện thực.
 
 cầm chứng nhận nghiên cứu trong tay, tay còn  là giấy kết hôn, hạnh phúc ngập tràn.
 
Đậu Đậu vì  chúc mừng chúng  nên  rủ những  bạn cũ cùng tụ tập.
 
Khương Đoá Đoá cũng đến.
 
Những năm qua, cô  đáng yêu hơn  nhiều,  chỉ ngọt ngào gọi Chu Nhiên là "", mà còn nũng nịu gọi  là "chị".
 
Công lao  thuộc về Đậu Đậu.
 
Oan uổng quá.
 
Rượu qua ba lượt, bạn bè đề nghị chơi "Thật  thách".
 
Không ngờ ngay vòng đầu tiên, Chu Nhiên  thua.
 
Đậu Đậu vì thỏa mãn sở thích của ,  bắt chúng  cùng trả lời.
 
"Lần đầu hôn  là khi nào?"
 
Quá đơn giản.
 
  chút do dự.
 
"Sinh nhật Đóa Đóa năm năm ,  khi chơi kịch bản sát nhân xong,  con đường nhỏ giữa rừng."
 
Chu Nhiên ánh mắt thâm trầm.
 
"Ngày  thành niên."
 
: "?"
 
Bầu  khí bỗng sôi trào, tiếng la hét suýt  bung trần nhà.
 
Hóa , nụ hôn đầu của Chu Nhiên   với ...
 
 giả vờ điềm nhiên tiếp tục trò chơi, nhưng trong đầu thì vang ong ong.
 
Khi  uống thêm một chai bia nữa, Chu Nhiên đỏ mắt bế  .
 
"Các  cứ chơi tiếp, Dạng Dạng tửu lượng kém,  đưa cô  về ."
 
 uống rượu trắng còn  say,   tửu lượng kém ?
 
Bị  ôm  lòng,  cố tình vung tay, nghịch ngợm lướt ngón tay lên  , cố tình khiêu khích.
 
Chu Nhiên khựng , hít một  sâu: “Dạng Dạng, đừng quậy nữa, nhịn một chút ."
 
Về đến nhà, cánh cửa phía  khép , tiếng "cạch" vang lên rõ mồn một.
 
Trong phòng  bật đèn, rèm cửa khép hờ, ánh sáng le lói càng thêm mập mờ.
 
"Lễ thành niên… …  hôn ai?"
 
Anh gấp gáp cướp lấy , giọng  khẽ run vì kích động: "Nhớ  ? Trước giờ vẫn luôn là em."
 
 ừ một tiếng, nhíu mày giả vờ nhẫn nhịn.
 
"Lúc đó em lén uống rượu trắng của bố em, còn chạy  tìm  đúng ?"
 
Anh khẽ : "Ừ,  đó dù   thử thăm dò thế nào, em cũng  nhớ . Đồ vô tâm."
 
 chống cằm, thu  nụ .
 
"Sáng hôm , em   với  rằng tối qua em ăn một cây kẹo que đúng ?"
 
Chu Nhiên giật , suýt   vững.
 
Anh ghé sát tai , giọng  phấn khích pha lẫn run rẩy.
 
"Vậy nên… em giả vờ say, đúng ?"
 
 chớp mắt vô tội.
 
"Có thể lắm."
 
Vì  vẫn nhớ hương vị của cây kẹo que đó.
 
[Hoàn]