Nắm Kịch Bản Trong Tay, Tôi Xuyên Vào Thay Đổi Cốt Truyện - Chương 73
Cập nhật lúc: 2025-03-07 17:44:26
Lượt xem: 46
Túc Chính Dương là một người thông minh, bằng không cũng không thể ở thời đại này nuôi sống người một nhà, nhưng ông ấy lớn như vậy, sắp năm mươi tuổi,
Đi nơi xa nhất cũng chính là huyện, muốn đi thành phố, còn phải tìm bệnh viện, tìm chỗ ở, vừa nghĩ tới ông ấy lập tức lo lắng.
Túc Kiều Kiều cũng có chút bất an
Cũng may lúc này Tống Thanh Hàm đi cùng cô cọ cơm buông đũa xuống, nhẹ giọng nói: “Con có anh em ở trong huyện, đến lúc đó có thể trực tiếp lái xe đưa con qua.”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Vậy được, vẫn là con có quan hệ rộng!”
Túc Chính Dương yên tâm, vỗ vỗ bả vai anh: “Hai ngày nay nghỉ ngơi thật tốt, đừng sợ dùng tiền, tiền không đủ trong nhà còn có.”
“Không sao ba, trong tay con còn có chút tiền.”
Tống Thanh Hàm đối với trưởng bối ôn hòa hơn rất nhiều, lúc trả lời đều nở nụ cười, so với bình thường có vẻ càng thêm tuấn lãng, chọc cho Túc Kiều Kiều tựa vào đầu vai Túc Chính Dương làm nũng nhìn thẳng anh.
Tống Thanh Hàm chống lại ánh mắt của cô, ý cười càng sâu, thuận tiện gắp thức ăn cho cô: “Ăn cơm đi, lạnh thì không ngon.”
Đây chính là thịt, lạnh thì ngấy.
Túc Kiều Kiều hoàn hồn, vội vàng cúi đầu múc cơm.
Túc Chính Dương chua xót nhìn anh một chút, buồn bực ăn đồ ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-73.html.]
Nếu không phải gương mặt của người này, con gái ông ấy cũng không cần lập gia đình sớm như vậy.
Tôn Phương đối xử với Tống Thanh Hàm cũng bình thường hơn rất nhiều, chọc chọc chồng, nói: “Ngày mai chặt một ít củi về đưa qua cho Kiều Kiều, thỉnh thoảng đốt lửa cũng phải có củi.”
Túc Kiều Kiều lắc đầu: “Không cần mẹ, chiến hữu của Tống Thanh Hàm đều chặt xong cả rồi, số củi đó có thể dùng rất lâu.”
Thật sự là một phòng củi, ở trong phòng củi phía sau phòng bếp, đoán chừng với tốc độ này của cô, dùng một năm cũng không thành vấn đề.
Tôn Phương yên tâm, cười tủm tỉm nhìn con gái ăn cơm: “Vậy thì tốt rồi, nếu thiếu cái gì thì trở về lấy, không muốn nấu cơm nói trước một tiếng, trực tiếp tới đây ăn là được, biết chưa?”
Trương Thiến nghe mà chua xót, lần này lại không phản bác, trong nhà vừa mới nhận được năm mươi đồng từ Tống Thanh Hàm, hiện tại ăn thịt chính là tiền này mua, chị ta cũng không nổi giận.
Đại Bảo, Nhị Bảo chen chúc ngồi bên cạnh Túc Kiều Kiều, vẻ mặt ngây ngốc tươi cười nhìn cô: “Cô ơi, cô phải thường xuyên tới đây nha.”
Túc Kiều Kiều ngoan ngoãn gật đầu: “Mẹ, mẹ yên tâm, con sẽ đường khách sáo, lập gia đình cũng là nhà con nha.”
Tôn Phương cười cười, lại gắp cho con gái một đũa thịt nạc.
Từ lần trước biết cô thích ăn thịt nạc, lần này mua thịt, lập tức có thêm không ít thịt nạc, dựa theo cách làm mà Túc Kiều Kiều thích xào, những người khác đều không thích ăn, nhưng cũng có thể ăn, tốt xấu gì cũng là thịt, duy chỉ có Túc Kiều Kiều ăn thỏa mãn nhất.