Nắm Kịch Bản Trong Tay, Tôi Xuyên Vào Thay Đổi Cốt Truyện - Chương 63
Cập nhật lúc: 2025-03-07 17:44:07
Lượt xem: 28
Vương Kiến Nghiệp nhíu mày quát khẽ một tiếng: “Được rồi, đều im lặng!”
Người nói chuyện trong nháy mắt im lặng, mẹ Tống không tình nguyện ngậm miệng lại, ánh mắt còn trừng mắt nhìn Túc Kiều Kiều.
Túc Kiều Kiều gương mặt lạnh lùng, nửa điểm không sợ hãi, Vương Kiến Nghiệp thấy vậy, an ủi một chút, tốt tính nói: “Kiều Kiều, gọi Thanh Hàm ra đây.”
Quá nhiều người, đứng không nổi ở nhà chính, ngay trong sân sáng sủa giải thích luôn.
Túc Kiều Kiều gật đầu, xoay người vào phòng, chỉ thấy anh đã đứng lên, vội vàng thấp giọng nói: “Bọn họ đến gây chuyện, tôi cũng sẽ không khách khí.”
Tống Thanh Hàm bình tĩnh nhéo tay cô, trấn an nói: “Không cần khách khí, tôi sẽ không để ý.”
Túc Kiều Kiều mím môi, chỉ là mới lấp lánh một tia ý cười, lại lập tức xoay người, gương mặt non nớt bày ra dáng vẻ hung dữ: “Đợi lát nữa nghe tôi phân phó, có nghe thấy không?”
“Được, đều nghe lời cô.”
Tống Thanh Hàm cười gật đầu, dáng vẻ hoàn toàn nghe theo ý cô, nếu để cho những chiến hữu của anh nhìn thấy, sợ là sau lưng sẽ lạnh buốt, chỉ cảm thấy Tống Thanh Hàm này sắp xong rồi.
Nhưng Túc Kiều Kiều không biết, cô theo bản năng cho rằng nam đơn thuần như vậy, dù sao không đơn thuần thì cũng sẽ không bị nhà họ Tống khi dễ thành như vậy, hơn nữa lúc này dáng vẻ anh toàn tâm toàn ý giao cho cô, cũng làm cho bản thân cô tự mình càng thêm tự tin.
Cô đỡ người đến trong sân, lại mang một cái ghế tới để cho anh ngồi, lúc này mới nói:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-63.html.]
“Đại đội trưởng, tôi vốn đang muốn tìm chú, hôm nay là ngày thứ hai tôi vừa mới kết hôn, ngày hôm qua người nhà đồng loạt bỏ chạy không đến tham gia dự hôn lễ thì thôi.”
“Hôm nay người này mang theo con trai đến phòng bếp nhà tôi lục lọi đồ đạc muốn cướp đi, chú nói xem tôi có nên đuổi ra ngoài hay không? Nếu không phải bà ấy là mẹ chồng tôi, thì tôi nhất định sẽ đến cục công an, đến lúc đó sẽ phán một tội cướp bóc b.ắ.n chết!”
Những gì cô nói không giống với những gì Vương Kiến Nghiệp nghe, mặt ông ta tối sầm, quay đầu trừng mắt nhìn người nhà kia, lạnh lùng nói: “Không phải các người nói đến đây thăm sao?”
Mẹ Tống hợp tình hợp lý nói: “Làm sao? Tôi không thể đến nhà con trai tôi lấy đồ hay gì?”
Túc Kiều Kiều: “Đã phân gia rồi, mặt mũi của bà để đâu mà lại tới lấy đồ?”
Nếu là lúc trước, mẹ Tống khẳng định nói phân gia, bà ta sợ bị đứa con khuyết tật không có năng lực kiếm tiền này dựa vào gia đình.
Nhưng hiện tại đứa con đó dựa vào nhà họ Túc, bà ta đã đi vào phòng bếp một lần, còn cảm thấy có không ít thứ tốt, bây giờ sao nỡ phân gia nữa chứ?
Ngay lập tức đổi ý: “Phân chia cái gì? Thằng cả chỉ dọn ra ngoài ở mà thôi! Phòng ốc này vẫn là do tôi tìm đại đội trưởng lấy được, chia cái gì mà chia! Đừng hòng!”
Quả thật, lúc trước Tống Thanh Hàm bị đuổi ra không nói gì, ba mẹ nhà họ Tống cũng không nói chính xác là phân gia.
Vân Mộng Hạ Vũ