Nắm Kịch Bản Trong Tay, Tôi Xuyên Vào Thay Đổi Cốt Truyện - Chương 310
Cập nhật lúc: 2025-03-12 20:15:34
Lượt xem: 0
Túc Kiều Kiều chớp chớp mắt, một tay khác tay kia nắm tay áo anh, ở nơi này, cho dù là vợ chồng vẫn không thể quá thân mật trước mặt mọi người, cô kéo một cái liền buông xuống, đau lòng hỏi: “Làm sao vậy?”
Tống Thanh Hàm cười cười: “Không có gì.”
Nụ cười nhẹ nhàng, vẫn giống như trước đây.
Không nhìn ra gì cả.
Túc Kiều Kiều hoài nghi lại nhìn thêm hai lần, luôn cảm thấy tuy rằng giống với trước kia, nhưng khi nhìn về phía kia, nụ cười đã khác.
Đáng tiếc cô quả thật không hiểu vòng lặp của đối phương.
Tống Thiên Ninh cũng học theo dáng vẻ của mẹ nghiêng đầu nhìn trong chốc lát, sau đó lắc đầu, giọng nói sữa ngầu nói: “Ba không sao, con thấy ba đang cười kìa.
Tống Thanh Hàm: “...”
Anh có dễ dàng giả vờ cơ mà? Chỉ biết nhìn vẻ bên ngoài!
Túc Kiều Kiều thật sự bị những lời này trấn an hơn phân nửa, cũng cười cười: “Ừm, vậy chúng ta mau về nhà đi.”
Về nhà thế giới hai người mới hỏi rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Tống Thiên Ninh đã ba tuổi, từ tám tháng sau khi cai sữa, Túc Kiều Kiều sẽ không cho cậu bé ngủ cùng, chờ hai tuổi, có thể tự mình ở trên giường nhỏ, cậu bé bắt đầu một mình một giường.
Đi tới kinh đô, mua phòng phòng vừa vặn bốn, một phòng làm thư phòng, còn lại hai phòng, một phòng cho cậu bé, song Kỷ Nhã phản đối kịch liệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-310.html.]
Cuối cùng vẫn là thất bại, chỉ có thể đau lòng nhìn cháu trai ngủ một mình, nửa đêm vô số lần vụng trộm dậy xem, ngày hôm sau mang cái quầng thâm đi làm.
Có điều sau chuyện này, Tống Thiên Ninh cũng tự lập rất nhiều, thế giới của Túc Kiều Kiều và Tống Thanh Hàm đã trở lại, tình cảm lại thăng tiến
Ý nghĩ của cô là ở trong lòng, Tống Thanh Hàm vốn bởi vì Tống Thiên Ninh có chút khó chịu, lúc này nghe con trai nói như vậy, vợ còn thật sự không hỏi nữa, một cỗ uất ức nghẹn ngào ở ngực, sắc mặt trở nên khó coi.
Đáng tiếc lúc này hai mẹ con đều nhìn về phía trước trái phải, nói chuyện cười cười, căn bản không chú ý đến anh.
*****
Đêm xuống, Túc Kiều Kiều nằm trên giường, bên cạnh là Tống Thanh Hàm vừa tắm rửa xong.
Cô lập tức xoay người nằm trong lòng anh, ngửa đầu nhìn người đàn ông hôm nay sắc mặt đều kỳ quái, nghi hoặc nói: “Thanh Hàm, hôm nay anh không vui sao?”
Tống Thanh Hàm lúc này đã đè nén nỗi bực bội, cho tới bây giờ anh cũng không phải là người oán trời trách đất, biết mình kém ở nơi nào, anh sẽ theo đứng lên từ đó.
Vì vậy, anh cầm quyển sổ trong tay viết nửa ngày, cuối cùng chọn cách mà mình nghĩ là phù hợp.
Nhưng muốn nói ra, cũng cần dũng khí, anh không am hiểu lời ngon tiếng ngọt, lúc trước mỗi tối nói năm lần vợ ơi anh yêu em, chính anh đã đỏ mặt không thôi, huống chi loại lời nói tương đối cố ý này.
Vì thế vẻ mặt càng thêm không bình thường, không còn rầu rĩ nữa, mà là rối rắm và quái dị.
Vân Mộng Hạ Vũ