Nắm Kịch Bản Trong Tay, Tôi Xuyên Vào Thay Đổi Cốt Truyện - Chương 246

Cập nhật lúc: 2025-03-11 11:55:27
Lượt xem: 10

Đương nhiên những cảm xúc kia chợt lóe lên, hiện tại mọi suy nghĩ của đều tập trung vào nhiệm vụ này, trong nháy mắt nổi trận lôi đình, vậy mà ép cô chơi play?

Hệ thống Hồng Nương dường như nhận ra sự xấu hổ của cô, nó yếu đuối nói: “Ký chủ đại nhân, nhiệm vụ của tôi sắp hoàn thành, sắp thoát khỏi sự ràng buộc rồi, trong thời gian cuối cùng này cô phối hợp với tôi nhiều hơn một chút đi.”

Thoát khỏi ràng buộc?

Túc Kiều Kiều giật mình, bỗng nhiên có chút mất mát, hệ thống Hồng Nương có giúp đỡ không nhỏ với sự nghiệp của cô, nếu không phải nó, thì cô tuyệt đối không sống được trong thoải mái như vậy, hiện giờ đột nhiên nói sắp thoát khỏi ràng buộc, cô còn có chút ngây ngác.

Túc Kiều Kiều nhìn nhiệm vụ trên màn hình mờ mà người bên ngoài không nhìn thấy, im lặng một chút, thở dài nói: “Biết rồi, vậy trước khi đi mi phải nói với tôi một tiếng nha.”

Hệ thống Hồng Nương lại vui vẻ: “Ký chủ đại nhân yên tâm, người ta nhất định sẽ nói lời tạm biệt với cô mà.”

Đôi mắt Túc Kiều Kiều lóe lên ý cười, trêu chọc nó: “Tôi sợ mi đột nhiên đi, tôi muốn mua đồ ăn vặt cũng không mua được, đang định trước khi mi đi sẽ tích trữ một ít.”

Hệ thống Hồng Nương thở phì phò hừ một tiếng, lại không lên tiếng.

Túc Kiều Kiều chọc ghẹo nó, phục hồi tinh thần lại, lại nhìn nhiệm vụ, trên mặt nhất thời đỏ bừng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-246.html.]

Tuy rằng thời gian này hàng đêm hoan hảo, nhưng mấy lần đó đều là Tống Thanh Hàm chủ động, cô chỉ cần hưởng thụ là được, hiện tại đột nhiên làm như thế, Túc Kiều Kiều có chút mềm lòng chột dạ.

Nhỡ đâu tống Thanh Hàm là người thành thật không tiếp nhận được tình cảnh đó thì sao bây giờ?

Vì thế, vào ban đêm, để phòng ngừa xảy ra chuyện mình không muốn nhìn thấy, Túc Kiều Kiều khéo léo che mắt Tống Thanh Hàm: “Không được cởi ra nha!”

Vân Mộng Hạ Vũ

Tống Thanh Hàm bị bịt mắt, ngoan ngoãn gật đầu, chỉ là anh vẫn rất thông minh vươn tay, lú bàn tay chạm vào không phải là quần áo trong tưởng tượng, mà là làn da mềm mại, cơ thể anh cứng đờ, đổi vị trí khác chạm vào một chút, vài lần sau, thứ chạm vào tự động bổ sung thành hình hoàn chỉnh trong đầu.

Chờ sau khi ý thức được tình huống gì, Tống Thanh Hàm bỗng nhiên cảm thấy chóp mũi hơi nóng, một luồng m.á.u mũi đột nhiên chảy ra, anh theo bản năng dùng vải bịt mắt đi lau mũi, sau đó... Máu mũi thậm chí còn chảy nhanh hơn.

Người xưa có câu, xuân tiêu đáng giá ngàn vàng.

Tống Thanh Hàm cảm thấy cổ nhân thành thật không bắt nạt anh.

Sau một đêm trôi qua, anh thì thần thanh khí sảng, đối với chuyện trước kia đều vô cùng thoải mái, lúc trước cho dù anh nghĩ quá tốt, có khí phách, lại tiêu sái, song trong lòng luôn khó nén được ý buồn bực, dù sao con cái của vợ chồng hại anh cả đời kia, được ba mẹ ruột của mình cưng chiều thành như vậy, trong lòng khó chịu mới là người bình thường.

Loading...