Nắm Kịch Bản Trong Tay, Tôi Xuyên Vào Thay Đổi Cốt Truyện - Chương 225

Cập nhật lúc: 2025-03-11 11:54:26
Lượt xem: 8

Động tác dưới chân cô tăng nhanh, nhưng đã trễ một chút, người nọ đem đè Kế Hoàn xuống, phát ra tiếng kêu quái dị ghê tởm: “Ha ha, con mẹ nó mày còn chạy à? Còn không phải là bị ông đây chiếm được sao?”

“Cút——” Kế Hoàn ra sức xoay người muốn đạp hắn ta.

Chỉ tiếc rốt cuộc nam nữ cách biệt quá lớn, không thể thành công, ngược lại bị đối phương bắt được chân, âm thanh người đàn ông phát ra càng thêm ghê tởm.

Túc Kiều Kiều lúc này đã tới gần, người nọ nhìn cô một cái, thấy cô là phụ nữ, hắn ta cười lạnh một tiếng, uy h.i.ế.p nói: “Mau đi, bằng không ông đây chơi luôn cả mày!”

Túc Kiều Kiều chỉ coi như không nghe thấy, cô nhanh chóng xuống xe, mặt lạnh đi qua.

Vân Mộng Hạ Vũ

Người nọ cho rằng cô muốn hỗ trợ, đạp Kế Hoàn một chút đã muốn ra tay với cô, lúc này Kế Hoàn cũng hơi hoàn hồn một chút, vừa thấy là cô, nhất thời đỏ thẫm mắt rống lên: “Mau chạy đi! Chị làm gì ở đây? Mau đi, hắn ta thật sự không dám động đến em, mau đi.”

Trong tiếng gầm của cô ấy, Túc Kiều Kiều yên lặng đưa tay, trong tay cầm một thứ màu đen giống như đèn pin.

Người đàn ông dựa vào tay cô, gương mặt nhe răng cười đột nhiên cứng ngắc, tiếng cười tạm dừng, một giây sau, hắn ta sững sờ té trên mặt đất, phát ra âm thanh “rầm”, chấn động một tầng bụi bặm.

Kế Hoàn đang nóng nảy: “...”

Xảy ra chuyện gì vậy?

Cô ấy bị ảo giác à?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-225.html.]

Người đàn ông đó cứ thế ngã xuống à?

...

Trong đầu Túc Kiều Kiều, giọng nói tức giận của Hồng Nương đang cổ vũ: “Ký chủ đại nhân quá lợi hại! Chỗ tôi có bí dược, có thể thiến vật lý, còn có thể làm cho hắn ta sau này sẽ cảm thấy buồn nôn đối với phụ nữ nha.”

Túc Kiều Kiều thở ra một hơi, nắm chặt cây gậy điện trong tay, yên lặng lại chạm vào trên người hắn ta, nhìn hắn ta bị gậy điện giật làm cho run lên, trong thời gian ngắn không tỉnh lại, bấy giờ cô mới yên tâm.

Túc Kiều Kiều nhìn người đàn ông kia, hơn hai mươi tuổi, lớn lên cũng được, chính là mọc quá nhiều mụn, còn đeo cả kính mắt, quần áo màu lam chỉnh tề không có lỗ vá, giày là giày mặc quần áo thanh niên tiến bộ.

Lại nhìn về phía Kế Hoàn, cô hỏi: “Em có biết kẻ này không?”

Kế Hoàn còn có chút ngốc nghếch, quần áo mỏng manh trên người đều bị kéo ra một ít, lộ ra làn da trắng nõn ẩn giấu bên trong, tóc ngắn tuấn nhan, thoạt nhìn giống như là một tiểu thiếu niên bị bắt nạt, làm cho cô nổi lên lòng thương tiếc nồng đậm.

Túc Kiều Kiều khẽ ho một tiếng, dời ánh mắt sang chỗ khác.

Kế Hoàn hoàn hồn vội vàng khép quần áo lại, âm thanh khô khốc: “Hắn ta là học trò của ông nội em, lúc trước...

“Tố cáo ông nội em có phần hắn, hơn nữa vì quan hệ trong nhà, thế nên ở bên này làm một cán bộ nhỏ, lúc ông nội em không sao, em còn nhỏ, không hiểu chuyện, hắn ta dỗ em chơi trò chơi, thật ra là đang bắt nạt em, mấy lần sau em nhận ra không đúng, nói với ông nội, ông nội tức giận liền đuổi hắn ta đi.”

Loading...