Nắm Kịch Bản Trong Tay, Tôi Xuyên Vào Thay Đổi Cốt Truyện - Chương 186
Cập nhật lúc: 2025-03-10 06:25:32
Lượt xem: 14
Chỉ thấy thanh niên vẻ mặt dịu dàng kia cong môi cười: “Anh bôi thuốc cho em nhé?”
“Không đủ! Còn muốn thổi nữa!”Túc Kiều Kiều mặt căng thẳng phun ra bốn chữ.
Vừa rồi cô nhất thời bị nam sắc mê hoặc, lại bị cảm nhận quái dị của cơ thể làm cho cho choáng váng một chút, căn bản không nắm chắc cơ hội.
“Được.” Tống Thanh Hàm cưng chiều mỉm cười, lại thổi phù cho cô.
Túc Kiều Kiều cắn răng một cái, giả vờ không cẩn thận giật giật, chân thuận thế nâng lên.
Vừa vặn mắt cá chân bị thương sưng đỏ không cẩn thận đụng phải cánh môi kia, mềm mại, có chút nóng.
Túc Kiều Kiều: Thành công!
Cho mình thông minh like!
Tống Thanh Hàm cũng giật mình một chút, xúc cảm trên cánh môi thoáng qua biến mất, khiến anh ngây ngốc vài giây, sau đó gương mặt đỏ bừng không dám nói chuyện, yên lặng cầm tăm bông và thuốc, bôi thuốc lên chân cô.
Không khí giống như trong nháy mắt kiều diễm đặc hơn rất nhiều, làm cho người ta cảm giác dính nhớp.
Túc Kiều Kiều khẽ liếc mắt nhìn trộm anh, thấy anh không tức giận, liền vụng trộm an ủi trái tim nhỏ bé của mình, mà mới an ủi được một nửa, hệ thống Hồng Nương che mắt nói: “Ký chủ đại nhân, nhiệm vụ này còn chưa hoàn thành nha!”
Vân Mộng Hạ Vũ
Đều trách nó vừa rồi không dám nhìn, ai biết... Không thành công.
Túc Kiều Kiều mặt cứng đờ: “Mi lại nói một lần nữa?”
Hệ thống Hồng Nương run rẩy, yếu đuối giải thích: “Nhiệm vụ là để cho chồng hôn, mà không phải là không cẩn thận đụng phải, phải để cho chồng của ký chủ đại nhân chủ động...”
Túc Kiều Kiều: “...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-186.html.]
Cô nhìn mắt cá chân đã bôi thuốc, chần chừ nghĩ: Bây giờ vứt bỏ liêm sỉ nói một câu được không?
Hệ thống Hồng Nương không dám lên tiếng.
Túc Kiều Kiều nhìn ánh mắt nghiêm túc của Tống Thanh Hàm, tự kỷ che mặt, đều trách cô thẹn thùng, không dám nói thẳng, cứ chơi mấy trò này, về sau không bao giờ chui vào chỗ trống nữa!
May mắn là nhiệm vụ có hiệu lực 48 giờ, tối mai còn một lần nữa!
Cô có thể làm được!
*****
Bởi vì Túc Kiều Kiều bị thương, sáng hôm sau, Triệu Tư Tư liền cố ý đến trấn mua một ít đồ ăn vặt và điểm tâm tặng cho cô: “Xin lỗi, đều bởi vì tôi nên mới liên lụy đến cô, bằng không việc này cũng không ầm ĩ như thế.”
Cô ấy cảm thấy đó là trách nhiệm của mình, vẻ mặt đầy tội lỗi.
Túc Kiều Kiều biết chuyện này không liên quan đến cô ấy, muốn từ chối, nhưng cô ấy cho đồ liền chạy, Túc Kiều Kiều chạy không được, chỉ có thể nhận lấy.
Đây là bánh đậu xanh và bánh hạt dẻ, hương vị rất ngon, Túc Kiều Kiều rất thích, có điều cô thích đồ ăn vặt bên hệ thống hơn.
Thế nhưng hệ thống chó này lừa nhau lắm, một ngày chỉ có thể cho lấy một loại đồ ăn vặt, loại này một ngụm là có thể ăn xong.
Lúc trước còn cho cô xem cái gì quan đông nấu, nướng thịt.
Nhưng một ngày chỉ có thể ăn một thứ, que cay lúc trước để lại đều sắp ăn xong, cá khô ớt muối có thể lấy ra, Túc Kiều Kiều cho Tống Thanh Hàm và ba mẹ Túc cùng với mấy người bạn rồi.