Nắm Kịch Bản Trong Tay, Tôi Xuyên Vào Thay Đổi Cốt Truyện - Chương 171

Cập nhật lúc: 2025-03-09 14:33:34
Lượt xem: 11

Túc Kiều Kiều ngoan ngoãn gật đầu, trả lời: “Không sao đâu mẹ, mẹ, sau này con chắc chắn sẽ không ở trong thôn này, bọn họ muốn nói thì nói đi, dù sao con cũng sẽ không thiếu miếng thịt.”

Tôn Phương cười nói: “Không ở trong thôn, vậy con đi đâu?”

“Mẹ, mẹ cảm thấy quốc gia trước mắt tuyển chọn nhân tài như vậy, đó là nhân tài chân chính sao?” Túc Kiều Kiều hỏi một câu.

Kỳ thi tuyển sinh đại học bị hủy bỏ, tất cả đều được đề nghị vào trường đại học công nghiệp và nông binh, những người có bản lĩnh,

Nhưng trong hầu hết các trường hợp, không có hệ thống giảng dạy, khả năng của họ là không đủ.

Vân Mộng Hạ Vũ

Quốc gia phát triển tụt hậu, thật ra đã mới xuất hiện manh mối, cho nên mới có việc sau này khôi phục kỳ thi đại học, dựa vào thực lực đánh ra một khoảng trời.

Tôn Phương cũng không biết chuyện, tuổi của bà ấy không nhỏ, bởi vì vấn đề giáo dục, cho tới bây giờ đều chỉ lo một mẫu ba phần đất của mình, có thể dưỡng ra tính cách rộng lượng như vậy, cũng là bởi vì khi còn bé chịu khổ quá nhiều, đáy lòng vốn thiện ý, luyến tiếc con cái tương lai chịu khổ như mình.

Nhưng thấy Túc Kiều Kiều hỏi như vậy, bà ấy liền nghiêm túc lắng nghe: “Ý con là sao?”

Túc Kiều Kiều mím môi, nhỏ giọng nói: “Một ngày nào đó đất nước sẽ tiếp tục thi đại học!”

“Thật sao?” Tôn Phương giật mình một tiếng, vui mừng không được, nhưng chỉ chốc lát sau, lại uể oải nói: “Khi nào mới có thể khôi phục?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-171.html.]

“Cái này con cũng không biết.” Túc Kiều Kiều khẽ lắc đầu, cười nói: “Quốc gia hiện tại thiếu nhân tài, mẹ, thành tích của con rất tốt, chỉ cần có cơ hội, luôn có thể đứng lên, đến lúc đó mẹ cảm thấy con còn có thể ở chỗ này sao?”

“Tầm nhìn của chúng ta phải phóng đại ra, sau này con đưa sẽ đưa ba mẹ vào thành phố!”

Tôn Phương bị chiếc bánh cô vẽ làm cho nước miếng chảy ròng ròng, liên tục gật đầu, chỉ là gật một chút, phản ứng lại: “Ý của con là...”

“Mẹ, mẹ cũng biết con tương đối tùy hứng.”

Túc Kiều Kiều ngượng ngùng cười cười, cho dù cô lớn hơn nguyên chủ mấy tuổi, nhiều nhất làm việc thiện lương hơn cô một chút, có điểm mấu chốt của mình, nhưng ở phương diện tùy hứng, thật đúng là không khác nhau: “Nhỡ đâu hôn nhân với Tống Thanh Hàm không tốt, ly hôn cũng không sao, cho nên mẹ đừng lo lắng, con có tay có chân có đầu óc, con ở đâu cũng có thể sống rất tốt.”

Cô mỉm cười, tiêm liều thuốc phòng hờ cho mẹ mình.

Là người hiện đại, thấy quá nhiều chuyện ly hôn, dẫn đến tình cảm của cô, thật ra không đủ tự tin cảm thấy cô sẽ cùng một người đàn ông từ xa lạ đến quen thuộc đi hết đời người.

Tôn Phương nhìn con gái lúc này vẻ mặt tự tin, dáng vẻ có chút hăng hái, bỗng nhiên cảm thấy có chút xa lạ.

Loading...