Nắm Kịch Bản Trong Tay, Tôi Xuyên Vào Thay Đổi Cốt Truyện - Chương 159

Cập nhật lúc: 2025-03-08 22:27:54
Lượt xem: 15

Trận chiến đó, lập tức bùng nổ.

Tống Thanh Sơn không quá bạo gan, bị anh em bại lộ, cộng thêm thảm trạng sắp ngồi tù dọa sợ, đầu óc trống rỗng, phản ứng đầu tiên chính là chạy, hoàn toàn không ngờ tới, ngược lại bị nhiều người đuổi theo như vậy, càng thêm sợ hãi, tốc độ chạy đều tăng nhanh không ít.

Cậu ta không chú ý đến phương hướng mình chạy, hơn nữa phía sau có nhiều người đuổi theo, sợ tới mức không chịu nổi, liên tục xông về phía trước.

“Con trai, đừng chạy!” Mẹ Tống đương nhiên cũng ở phía sau, vừa muốn che chở Tống Thanh Sơn, nhưng sau khi nhìn thấy phương hướng cậu ta chạy, nhất thời sợ tới mức trợn mắt muốn nứt ra, kêu thảm một tiếng.

Nhưng mà lần này đã muộn rồi.

Chỉ thấy một người đàn ông chạy liên tục, bởi vì tốc độ quá nhanh, không phanh xe được, sau khi phát hiện ra cái hố lớn, thân hình chậm lại, “Rầm——” rơi xuống.

“Á——” Đáy hố vang lên một tiếng kêu thảm thiết thê lương.

Mẹ Tống cũng ngã rầm xuống một cái, đau lòng hai chân mềm nhũn, khóc rống chạy tới: “Con của tôi...”

Những người xung quanh đuổi theo đều không dám động đậy, Vương Kiến Nghiệp chạy tới một bước sau vừa nhìn người dưới đáy hố, da đầu càng đau xót: “Cậu nói cậu chạy cái gì? Dám làm không dám chịu đúng không? Lúc đùa giỡn lưu manh sao lại không nghĩ thử đi?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-159.html.]

Đầu năm nay, người dám đùa giỡn lưu manh không ít, bị bắt lại rất ít, bởi vì phần lớn con gái đều không dám phản kháng, một khi nói, đó chính là thanh danh bại hoại, không cách nào sinh tồn nữa, chỉ có thể gả cho lão già kiểu vợ mất sớm hoặc lớn tuổi không cưới được vợ.

Nhưng nếu nói, bình thường khi đối tượng trẻ tuổi cũng không thể quang minh chính đại nắm tay, tội lưu manh này, phải phán quyết nặng.

Vân Mộng Hạ Vũ

Một khi phán định ra, tội ác lưu manh cơ bản đều phải vào tù nhiều năm, nghiêm trọng một chút, b.ắ.n c.h.ế.t cũng có.

Đại đội trưởng tức giận gầm lên một tiếng, làm cho người xung quang cũng biết nguyên nhân hậu quả, vừa rồi tất cả mọi người còn lo lắng sợ mình hại người, bây giờ dân thôn lập tức thay đổi thành vẻ mặt hớn hở, oán hận chửi bới Tống Thanh Sơn.

Mà tin tức này, cũng dùng tốc độ cực nhanh lan tràn toàn bộ đại đội, thậm chí đại đội xung quang, cuối cùng những việc Tịch Dao làm cũng bị người ta biết.

Sáng hôm sau, Túc Kiều Kiều bị Triệu Tư Tư lôi kéo, cô ấy lạnh mặt nói: “Cô đến xem, tôi đi báo thù.”

Túc Kiều Kiều: “Hả?”

Cô còn chưa kịp phản ứng, thì đã bị kéo xuống ruộng, Triệu Tư Tư không thèm để ý, lúc tìm được Tịch Dao liền trực tiếp xông lên đánh, sắc mặt dữ tợn: “Mẹ, thật sự tưởng bà đây dễ bắt nạt à? Chỉ có cô giỏi đúng không? Công an không trị được cô hả!”

“Á...”Tịch Dao nhu nhược trực tiếp bị đánh ngã xuống đất, còn chưa kịp phản ứng, tóc bị kéo, mặt bị tát vài cái, bị đánh cho choáng váng, hãi hùng thét chói tai: “Áu —— buông ra, cô điên rồi!”

Loading...