Nắm Kịch Bản Trong Tay, Tôi Xuyên Vào Thay Đổi Cốt Truyện - Chương 134

Cập nhật lúc: 2025-03-08 22:26:46
Lượt xem: 11

Sắc mặt Tôn Phương vừa mừng rỡ nhất thời trầm xuống, nhưng mà chỗ hai người này làm vừa vặn chính là nơi con gái sắp đi ngang qua, chỗ bà ấy cách nhau có chút xa, chỉ có thể tăng nhanh bước chân nghênh đón con gái.

...

Túc Kiều Kiều đương nhiên cũng nghe thấy âm thanh của hai người này, ngay phía trước mấy thước, cô nhìn thoáng qua liền không để ý.

Đồ vật trong tay nặng nề, cô lười phản ứng.

Nhưng cô không để ý tới người khác, song người khác muốn để ý tới cô, không đợi cô đi qua, chỉ thấy mẹ Tống trực tiếp tới ngăn cản cô, tự nhiên nói: “Vợ thằng cả, cô cầm cái gì vậy? Cho tôi nếm thử đi!”

Túc Kiều Kiều lui về phía sau một bước, nhíu mày nói: “Đây là của tôi, không cho.”

Mẹ Tống đen mặt quát: “Tôi chính là mẹ chồng cô, muốn uống một chút thì thế nào?”

Giọng nói này vốn không nhỏ, bà ta dường như lại cố ý, bởi vậy lập tức hấp dẫn ánh mắt của người lao động xung quang, mắt thấy mọi người lại bắt đầu chỉ trỏ, nếu người bình thường có thể thật sự thỏa hiệp.

“Mẹ...” Túc Kiều Kiều kéo cổ họng hô một tiếng.

Tôn Phương đã sớm bước chân cực nhanh, vừa nghe âm thanh này, lại càng gấp đến không chịu nổi: “Mụ già bà dám bắt nạt con gái tôi à? Tránh xa con gái tôi ra!”

Mẹ Tống cũng nóng nảy, trực tiếp tiến lên muốn kéo đồ của cô: “Thanh Sơn, lại đây hỗ trợ.”

Tống Thanh Sơn lập tức động thủ, cười lạnh nhìn Túc Kiều Kiều, lúc cậu ta tới đây, lập tức nhấc chân đạp một cái, song lại khiến bản thân ngã xuống.

“Ôi...” Tống Thanh Sơn gào lên một tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nam-kich-ban-trong-tay-toi-xuyen-vao-thay-doi-cot-truyen/chuong-134.html.]

Động tác của mẹ Tống dừng lại một chút, Túc Kiều Kiều vội vàng đẩy bà ta ra chạy về phía Tôn Phương: “Mẹ...”

“Con gái ngoan, mụ kia có đánh con không? Mẹ nhìn xem!” Tôn Phương đau lòng không được, kéo con gái nhìn trái nhìn phải.

Mà hai mẹ con kia lại đứng lên, muốn lấy đồ của Túc Kiều Kiều cũng đã muộn, mẹ Tống tức giận trợn trắng mắt, ngồi xuống đất liền bật chế độ gào khóc: “Cái số khổ của tôi...”

“Mẹ, con không sao.” Túc Kiều Kiều khẽ lắc đầu, đưa ly thủy tinh trong tay cho bà ấy: “Mẹ uống trước, con đi đưa cho ba và anh trai b.”

Tôn Phương nhận lấy, thấy mẹ con nhà họ Tống đang gắt gao nhìn chằm chằm đồ vật trong tay mình, có chút chần chờ nói: “Nếu không cho bọn họ một chút?”

Vân Mộng Hạ Vũ

Nếu là đồ của mình thì bà ấy cũng không sợ, nhưng đây là của Kiều Kiều, nhìn mụ già làm hỏng thanh danh của con gái, nhưng người này lại chiếm cơ là mẹ chồng, thật tức giận.

Túc Kiều Kiều không phải là loại người yếu đuối, lập tức lắc đầu: “Không cho! Ngay cả khi ngã cũng không cho họ!”

Nói xong, còn sợ Tôn Phương thỏa hiệp: “Mẹ đừng sợ, không phải là bị nói, dù sao con cũng không cho.”

“Thanh Hàm bên kia thì tính sao?”

“Anh ấy không dám nói gì.” Túc Kiều Kiều bình tĩnh vỗ vỗ ngực, bước nhanh rời đi.

Tôn Phương nhìn bóng lưng quyết đoán của con gái, bỗng nhiên có chút đau lòng con rể.

Loading...