Nắm giữ Không gian Linh Tuyền, nhà đầy kho - Chương 91: Đàn bà đanh đá và Địa bỉ

Cập nhật lúc: 2025-10-25 13:28:33
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chuyện như thế lan truyền nhanh nhất trong làng, cứ như mọc chân , nhanh, tất cả đều bàn tán xôn xao.

 

Chu thị cả ngày ở nhà, khắp nơi tìm kiếm tung tích con trai . Hôm nay nàng ở trấn gặp Hoành Viễn, chỉ thấy gầy nhiều, cũng chuyện với .

 

Ở trấn đông như , Hoành Viễn giữa chốn đông đẩy nàng một cái, nàng trực tiếp ngã xuống đất, mà Hoành Viễn đầu cũng mà bỏ .

 

Trong lòng Chu thị đau khổ tột cùng, nghĩ bụng về nhà tìm cách, phía Uyển Uyển thì còn thể tìm chỗ khác, chẳng thể cứ để con trai mãi ở bên ngoài chịu khổ.

 

Ai ngờ làng thấy đang về Lâm Trường Khánh, còn chỉ trỏ nàng, Chu thị cau mày.

 

Liên tiếp mấy nàng lén lút gì đó, Chu thị cũng chút nhịn : “Có lời gì cứ thẳng , còn ít lời khó ? Lén lút cái gì chứ?”

 

Người phụ nữ hừ lạnh một tiếng: “Ngươi gì mà ngang ngược với chúng , bản lĩnh thì về mà quản chặt nam nhân của ngươi , nhà mồ côi góa, cuộc sống cũng đang , mà mặt dày quấy rối nhà ? Chỉ bằng bộ dạng đó của , còn cưới , cũng xem xứng .”

 

Chu thị xong ngổn ngang thắc mắc, những khác bắt đầu phàn nàn, nàng từ những tin tức cũng dần dần hiểu .

 

Thì là tướng công nàng cưới Tô thị, đồng thời còn bỏ vợ!

 

Tin tức đột ngột đ.á.n.h choáng váng nàng, Lâm Trường Khánh quanh năm về nhà, tình cảm của với nàng cũng ngày càng nhạt nhẽo, nàng sớm vì chuyện mà lòng đầy oán hận.

 

Giờ Lâm Trường Khánh nảy sinh ý nghĩ bỏ vợ cưới khác, mà đ.á.n.h chủ ý Tô thị, một luồng tà hỏa xộc thẳng lên não, nàng cũng còn bận tâm đến thể diện nữa, như phát điên mà xông về nhà, trực tiếp chặn ngay cửa phòng.

 

“Lâm Trường Khánh, ngươi cái đồ phụ bạc đáng nghìn đao xẻ, đồ súc sinh vô lương tâm!” Chu thị đầu bù tóc rối, đập đùi lóc vật vã, giọng chói tai, sắc nhọn.

 

“Ngươi vì thứ đàn bà lẳng lơ , bỏ ? Ta theo ngươi bấy nhiêu năm, còn sinh cho ngươi con trai, gì sai với ngươi ? Ngươi đơn giản chính là !”

 

Lâm Trường Khánh Tô thị mắng cho mặt mày xám xịt, dân làng chỉ trỏ, nén một bụng tà hỏa chỗ phát tiết, giờ mụ điên trong nhà chặn cửa mắng chửi, thể nhịn nữa .

 

Hai như củi khô gặp lửa dữ, tức thì bùng nổ.

 

“Cút , mụ đanh đá, lão tử chính là bỏ ngươi!” Lâm Trường Khánh mở cửa, trực tiếp một cước đá n.g.ự.c Chu thị.

 

“Ngươi dám bỏ ? Lão nương cào nát mặt ngươi!” Chu thị ôm lấy n.g.ự.c từ đất bò dậy, la hét nhào tới, mười ngón tay như móc câu, cào thẳng mặt Lâm Trường Khánh.

 

“Mụ điên! Buông tay !” Lâm Trường Khánh ngừng né tránh, nhưng mặt vẫn thêm mấy vết cào rách m.á.u chảy, đau đến nỗi la hét om sòm, ngược vớ lấy tóc Chu thị.

 

Hai giằng co đ.á.n.h lộn , ai cũng chịu buông tay, mắng c.h.ử.i những lời khó , vốn dĩ là cặp vợ chồng thiết nhất, giờ đây đến cả kẻ thù cũng bằng.

 

Hai đ.á.n.h từ cửa phòng đến sân, từ sân đến con đường lớn bên ngoài, lăn lộn thành một cục trong bùn đất, xé rách, nguyền rủa, đ.á.n.h đ.ấ.m lẫn , như những mụ đàn bà đanh đá nơi chợ búa và lũ địa bỉ lưu manh.

 

Khiến cả làng đến vây xem, chỉ trỏ, châm chọc ngừng, tình nghĩa vợ chồng năm xưa, mặt lợi ích và sự tan biến sạch sẽ, chỉ còn sự c.ắ.n xé xa nhất.

 

Lâm Mạn Mạn hôm nay lên núi , xuống núi thấy Lâm Trường Khánh đến gây chuyện, nàng còn kịp hết, vội vàng chạy về nhà, sợ Tô thị chịu ấm ức.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-giu-khong-gian-linh-tuyen-nha-day-kho/chuong-91-dan-ba-danh-da-va-dia-bi.html.]

Ai ngờ còn về đến nhà, xem một màn kịch .

 

Nhìn hai lăn lộn thành khỉ đất mặt đất, lộ đủ vẻ hổ, ánh mắt nàng tràn đầy sự khinh bỉ, cũng còn tâm trí tiếp tục ở đây xem nữa, vội vàng về nhà.

 

Tô thị vẫn đang giặt quần áo trong sân, thấy nàng trở về, vội vàng hỏi nàng nóng .

 

Lâm Mạn Mạn vội vàng : “Nương, con Lâm Trường Khánh đến tìm chuyện, chịu ấm ức chứ?”

 

Tô thị hừ lạnh một tiếng: “Ta chịu ấm ức gì chứ? Ta hôm nay mắng thật tai, đ.á.n.h thật sảng khoái, đây thấy kẻ ý , chỉ là lúc đó rốt cuộc cũng gì, cũng tiện nhiều, nay phụ ngươi qua đời , nảy sinh cái tâm tư dơ bẩn như , thật sự nghĩ đến thôi thấy ghê tởm.”

 

“Hôm nay gây một màn náo loạn như cũng , cũng để khác tâm ý của , dù cả đời chính là giữ gìn cuộc sống bên cạnh phụ ngươi, cho dù còn mất, vĩnh viễn cũng sẽ đổi.”

 

Lâm Mạn Mạn : “Không chịu ấm ức là , con về thấy và Chu thị đang đ.á.n.h , chắc là vì chuyện .”

 

Tô thị bĩu môi: “Mặc kệ bọn họ gì, bụng con đói chứ? Mẫu đồ ăn ngon cho con.”

 

Lâm Mạn Mạn khẽ mỉm : “Vậy con nhóm lửa giúp mẫu .”

 

Thái độ của Tô thị hôm nay cũng khiến Lâm Mạn Mạn an tâm, quả nhiên một quả hồng mềm, nếu nàng việc cần xa, cũng cần quá lo lắng cho gia đình.

 

Trò hề của nhà họ Lâm kéo dài bao lâu, vợ chồng đ.á.n.h là chuyện thường, nhưng đ.á.n.h đến mức độ như thì nhiều thấy. Lý trưởng mặt hòa giải, hai mỗi lùi một bước, cũng chuyện bỏ vợ nữa, tiếp tục sống qua ngày.

 

Qua chuyện , Trần thị càng ngoài nữa, cả ngày ở nhà lẩm bẩm than vãn gia môn bất hạnh.

 

Bốn thôn làng hợp tác thuận lợi với Lâm Mạn Mạn, tất cả đều ký kết khế ước, lý trưởng các thôn đại diện cho bộ dân làng ấn dấu tay, tiếp theo thì màng đến chuyện khác, dốc hết sức lực xây dựng công trình thủy lợi.

 

Bốn thôn làng như một bản của Lai Phúc thôn, bùng nổ sức mạnh từng , hợp sức tìm nguồn nước, bàn bạc đào kênh, hề xảy bất kỳ xung đột nào.

 

Cho dù thợ mộc Lưu ngưỡng mộ đến mấy, những công việc mộc đều rơi cửa hàng mộc Trương Ký, Lâm Trường Khánh còn suýt mất việc, nếu thấy nhiều năm như , thợ mộc Lưu thật sự trực tiếp đuổi khỏi nhà.

 

Sau hơn một tháng phấn đấu, mấy thôn làng tương trợ lẫn , tương hỗ tìm lối thoát, thắt lưng buộc bụng, bụng đói mà đào xong kênh nước.

 

Guồng nước cũng dần dần xây xong, dòng nước sông trong mát từng chút một dẫn lên núi, qua kênh nước đưa ruộng đồng, tiết kiệm bao nhiêu sức , hơn nữa đây là một thôi, chỉ cần bảo trì kênh nước, hàng năm trồng trọt, bọn họ đều thể như .

 

Khoảng thời gian trống đó, thể khai hoang, trồng trọt thêm nhiều đất đai. Hiện tại cuộc sống tuy còn gian nan, nhưng chỉ cần c.ắ.n răng chịu đựng, sẽ hơn nhiều.

 

Mương nước dẫn , ruộng đồng tràn đầy sức sống, dù vẫn đang trong thời kỳ tai ương, vẫn tràn đầy hy vọng.

 

Mấy thôn xóm đang thoi thóp , theo dòng nước sông chảy đất, cũng tiếp thêm sinh khí, giờ đây coi như sống .

 

Bánh xe nước khổng lồ bên bờ sông, tiếng nước chảy ào ạt thế sự tĩnh mịch và tiếng thở dài của ngày , trở thành khúc nhạc tuyệt vời nhất.

 

Mấy thôn trải qua hơn một tháng bận rộn, quan hệ ngày càng khăng khít. Họ coi như cùng vượt qua hoạn nạn, hiểu rõ lòng của , cũng sẽ tương trợ lẫn .

 

 

Loading...