Nắm giữ Không gian Linh Tuyền, nhà đầy kho - Chương 60: Cây trồng chịu hạn

Cập nhật lúc: 2025-10-25 09:34:15
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tô thị cảm thấy lời nàng cũng lý, nếu chia nguồn suối cho cả thôn dùng, thì cũng chẳng chia bao nhiêu nước.

 

Hơn nữa, nguồn nước ở núi, thể vận chuyển nước xuống núi ? Nghĩ kỹ cũng là bất khả thi.

 

Chỉ là nàng vẫn chút lo lắng: “Thấy đều đang đau đáu, lương thực trong ruộng nhà , hiểu , cảm thấy chút hổ thẹn.”

 

Lâm Mạn Mạn : “Bởi vì nương một tấm lòng lương thiện, khi cuộc sống của thì cũng mong khác đều . con cha cũng từng một câu, ‘nghèo thì giữ , giàu thì giúp đời’. Hiện tại chúng khả năng lớn để che chở tất cả , nên nghĩ cách để lo cho cuộc sống của .”

 

Tô thị hiểu : “Được, đều con sắp xếp. Chỉ là năm nay cách nào mà khai khẩn đất núi , mặt trời hong khô đất cứng như đá, cuốc cũng đào nổi. Nương rẫy trong ruộng bao giờ mới thu hoạch ? Ta từng thấy loại cây trồng như thế , vẫn con sắp xếp.”

 

“Khoảng mười ngày nữa là . Năm nay hạn hán thế , thu hoạch cũng sẽ ảnh hưởng, thể thu bao nhiêu.”

 

Giữa tháng tư, thời tiết vẫn khô hạn, Lâm Mạn Mạn và Tô thị vác cuốc thu hoạch khoai lang và khoai tây.

 

Cho dù nàng Linh tuyền, nhưng vì đất đai quá khô hạn, tác dụng của Linh tuyền cũng giảm đáng kể, đất vẫn khô cứng.

 

thì các nàng cũng là hai phụ nữ, vung cuốc xuống mới công việc thực sự quá khó khăn. Với hai mẫu đất, nếu chỉ dựa hai con các nàng, e rằng nửa tháng cũng thu hoạch xong, còn kiệt sức đến nửa cái mạng.

 

“Nương, con thấy vẫn mời đến giúp. Năm nay trời cứ khô hạn mãi, vụ xuân cũng lỡ dở, giờ đều việc gì , mỗi ngày chỉ xa gánh nước. Hay là chúng mời vài đến giúp ?”

 

Tô thị lúc cũng mệt đến thở dốc. Nhìn , mới đào một chút đất, đến bao giờ mới xong đây?

 

“Được, thấy hai con chúng cũng nổi, thì mời đến giúp , mời mấy đáng tin cậy.”

 

Cả thôn năm nay đều chẳng mấy thu hoạch, lẽ đến ba phần mười so với năm, nhưng ruộng nhà các nàng tươi . Sợ rằng sẽ lời tiếng .

 

Hai con đào một đoạn đất nhỏ, xuống bắt đầu bới khoai lang. Dùng gậy đập vỡ những tảng đất khô cứng, những củ khoai lang mập mạp liền lộ .

 

Dây khoai lang dài, phía kết đầy khoai lang san sát, từng chùm từng chùm một.

 

Tô thị từng thấy loại cây trồng nào như thế , lúc vô cùng thắc mắc: “Bên là cái dạng , Mạn Mạn, thứ ăn thế nào?”

 

“Có nhiều cách ăn. Hấp ăn, luộc ăn, còn thể nấu cháo, ăn sống trực tiếp cũng .”

 

Nói , nàng trực tiếp bẻ một củ dài, bẻ gãy , bên trong lộ lớp thịt khoai vàng óng, nàng tự c.ắ.n một miếng .

 

là hương vị , sai. Giống hệt khoai lang năng suất cao kiếp , lượng đường còn khá cao, mảnh đất thích hợp để trồng trọt.

 

“Nương, mau nếm thử vị xem.”

 

Tô thị nhận lấy nửa củ còn , vì từng thấy bao giờ, nàng vẫn bán tín bán nghi, bắt chước Lâm Mạn Mạn c.ắ.n một miếng, đôi mắt Tô thị liền sáng rực.

 

“Ngọt lịm.”

 

Lâm Mạn Mạn : “Con cũng là đầu tiên ăn đó, con thấy trong sách thứ thích hợp trồng ở đất khô hạn, cha cũng qua, ngờ thu hoạch đến , hương vị cũng khá tuyệt.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-giu-khong-gian-linh-tuyen-nha-day-kho/chuong-60-cay-trong-chiu-han.html.]

Tô thị mừng rỡ vô cùng, đào hai gốc mà bên cạnh chất thành đống , nếu đào xong hết cả mảnh đất , thì sẽ đào bao nhiêu đây?

 

Nếu thể một vụ mùa bội thu, thứ no bụng, thì năm nay dù hạn hán cũng còn quá khó khăn nữa .

 

Làm việc cả ngày, đào một đống khoai lang, nhưng cũng chỉ là một mảnh đất nhỏ.

 

Khi hoàng hôn buông xuống, hai con mỗi vác một gùi khoai lang về nhà, trong ruộng vẫn còn nhiều. Mệt đến đau lưng mỏi gối, một lúc lâu vẫn thể hồi phục sức lực.

 

Bữa tối liền nấu cháo khoai lang ăn, một bát nhỏ gạo, thêm hai củ khoai lang, nấu một nồi cháo, đủ cho các nàng ăn hai ba bữa.

 

Tô thị càng cảm thấy yên tâm hơn nhiều: “Thứ ít phần bỏ , cơ bản đều ăn . Mạn Mạn , đây đúng là một thứ mà! Chỉ tiếc là năm nay hạn hán, vụ xuân lỡ dở, nếu đều trồng loại , thì sẽ sợ đói bụng nữa .”

 

Lâm Mạn Mạn : “Rồi sẽ cơ hội thôi nương. Con sẽ tìm giúp, chúng mau chóng thu hoạch nương rẫy trong ruộng về.”

 

“Được.”

 

Lâm Mạn Mạn tìm mấy nhà quen đến giúp đỡ, mỗi ngày trả hai mươi văn tiền công. Nhà họ Hạ thì trực tiếp tìm Nhị Ngưu, tổng cộng năm đàn ông khỏe mạnh.

 

Khi nàng rời khỏi nhà họ Hạ còn gặp Lý thị, nàng Lý thị động tĩnh cố ý , nhưng cũng ý định gọi Đại Ngưu.

 

Đã khác ý với , nào còn vội vàng cận với ?

 

Chuyện Lâm Hoành Viễn tuy chứng cứ, nhưng nàng cũng cảm thấy thoát khỏi liên quan đến Lý thị. Trước đây giao thiệp, bây giờ càng cần thiết giao thiệp.

 

Hạ thẩm tử đang sắp xếp cho Nhị Ngưu việc chăm chỉ: “Dù Mạn Mạn một ngày hai mươi văn tiền công, nhưng việc cũng cố gắng một chút, tranh thủ xong sớm cho họ. Họ là góa con côi, nếu thật sự còn cách nào, nào dám trong năm hạn hán thế mà mời thu hoạch nương rẫy.”

 

Nhị Ngưu : “Nương cứ yên tâm, con nhất định sẽ việc hết sức. Chỉ là con từng lên núi, cũng nương rẫy nhà Mạn Mạn trồng thế nào, ruộng nhà chúng đều chẳng mấy thu hoạch, đoán chừng núi càng khó khăn hơn, lẽ một ngày là xong hết.”

 

Hạ thẩm tử : “Ta Mạn Mạn trồng loại cây chịu hạn gì đó, còn sợ mưa nhiều quá cơ. Có lẽ trời hạn thế , nương rẫy cũng chẳng ảnh hưởng gì.”

 

Hai con chuyện đến thượng phòng. Bụng Mạnh thị bắt đầu lộ rõ, lúc đang ở cửa bếp nhặt rau.

 

Nàng bề ngoài cúi đầu nhặt rau, nhưng thực là đang quan sát phản ứng của Lý thị.

 

Lần nhà Mạn Mạn việc, chỉ tìm Nhị Ngưu , tìm Đại Ngưu, e rằng vị chị dâu trong lòng vui .

 

nếu là nàng, nàng cũng sẽ tìm. Lúc nhà ai cũng rảnh rỗi, việc tất nhiên là sẽ cho quen . Quan hệ của họ thiết, cần gì tìm chứ?

 

Mãi đến khi Lý thị khẽ hừ một tiếng về phòng, Mạnh thị mới thở phào nhẹ nhõm. Nàng thích xung đột với khác.

 

Sau khi mang thai, vị chị dâu nàng luôn với vẻ mặt lạnh lùng, nàng luôn né tránh. Dù thể tiểu nhân một chút, nhưng nàng vẫn sợ Lý thị sẽ gì nàng.

 

Đứa bé đến khó khăn như , tuyệt đối thể xảy bất kỳ sai sót nào. Càng là lúc càng né tránh, đợi đứa bé chào đời thuận lợi là .

 

Tối Đại Ngưu về, Lý thị quả nhiên than phiền với : “Ta thấy nàng cố ý đó, hai các ngươi, tại chỉ tìm Nhị Ngưu việc? Rõ ràng đây đều cùng mà.”

 

Đại Ngưu thấy bình thường, lau mồ hôi : “Trước đây là tìm nương, nương sắp xếp hai chúng cùng . Bây giờ phân nhà , vẫn là tìm nương , việc đó đương nhiên là của Nhị Ngưu .”

Loading...