Nắm giữ Không gian Linh Tuyền, nhà đầy kho - Chương 36: Không được nói ra ngoài
Cập nhật lúc: 2025-10-25 09:30:54
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bởi kẻ ngốc to lớn , và phụ đều gặp ngoài, đặc biệt là phụ , khác thấy vết thương của , nên Lâm Mạn Mạn kể chuyện cho Tô thị.
Sau khi hai chia tay, nàng về. Tô thị vẫn đang sốt ruột chờ đợi tại chỗ, thấy nàng liền đón : “Không chứ?”
Lâm Mạn Mạn gật đầu: “Ta vẫn . Hắn và phụ sống trong núi, d.ư.ợ.c liệu, mắc phong hàn cũng cách nào chữa trị, hái một ít t.h.u.ố.c cho , chỉ là một đại nam nhân ngại mở miệng cầu , bởi nãy cứ ấp úng .”
Tô thị lúc mới yên tâm: “Vậy cũng chuyện gì to tát, chúng bỏ tiền đến hiệu t.h.u.ố.c mua cho bọn họ một ít d.ư.ợ.c liệu thông thường để dự trữ.”
Lâm Mạn Mạn : “Không cần, đều là những d.ư.ợ.c liệu thông thường, dù mấy ngày nay việc núi, lúc rảnh rỗi tiện thể quanh một chút là .”
Tô thị cũng hoài nghi gì, tiếp tục cùng Lâm Mạn Mạn khai khẩn đất đai. Tảng đá lớn đập nát, tốn chút sức lực là thể dọn dẹp sạch sẽ mảnh đất .
Bận rộn mãi đến khi hoàng hôn buông xuống, các khối đá cơ bản dọn dẹp sạch sẽ. Đất bên ẩm ướt, Lâm Mạn Mạn nhíu chặt mày, đột nhiên một suy đoán táo bạo.
Chẳng lẽ con suối mắt c.h.ế.t tiệt ngay tảng đá lớn ?
Trời đất ơi, nếu là như thì đúng là đang cố tình đùa giỡn !
Một tảng đá lớn như , nếu gã ngốc to lớn giúp đỡ, đục mở ? Cho đồ vật thể sảng khoái một chút chứ? Lại còn giấu giếm thế .
Suy đoán nàng tạm thời : “Muộn , chúng hôm nay về . Ngày mai lên núi tiếp tục , còn tìm kiếm nguồn nước nữa.”
Tô thị gật đầu, hai con dìu về nhà.
Trên tảng đá lớn đỉnh núi, ảnh cao lớn cầm vật hình ống, dõi theo hai con rời khỏi sơn lâm, đó mới mãn nguyện cất vật hình ống đó .
Từ Cẩn : “Tiếp theo hãy xem nàng bản lĩnh đó , và liệu thể giữ kín bí mật .”
Tạ Ứng Sơ : “Hai ngày nữa sẽ đưa nàng đến gặp ngươi, cô nương vô cùng thông minh, đến lúc đó đừng để lộ sơ hở.”
“Vâng.”
Tạ Ứng Sơ đầu một cái: “Ngươi hiện tại đang lộ sơ hở đấy.”
Từ Cẩn sực tỉnh, khẽ ho một tiếng: “Nhi… nhi tử…”
“Lớn mật!”
Từ Cẩn lau mồ hôi, thế nào cũng xong, chi bằng g.i.ế.c luôn cho .
…
Lâm Mạn Mạn vẫn canh cánh trong lòng về linh tuyền trong núi, sáng hôm trời còn sáng chạy núi, thẳng tiến đến mảnh đất hoang dọn dẹp xong .
Đá dọn dẹp sạch sẽ, hôm nay việc nàng là xới tơi đất. Càng xới xuống nàng càng kiên định suy nghĩ của .
Đất ở đây ẩm ướt hơn nhiều so với bên cạnh, tựa sườn núi, nơi đây suối mắt cũng bình thường.
Nàng càng đào càng hưng phấn, đào sâu, cuối cùng cũng thấy nước thấm .
“Chính là ở đây , quả nhiên là ở đây!” Cách thức của gian nàng hiện tại hiểu rõ.
Lâm Mạn Mạn mới coi như thấy hy vọng, đất đai, hạt giống, phân bón, linh tuyền, những thứ đều đủ , thì tin thể trồng trọt !
Chiều đến Tô thị vẫn núi giúp nàng, gặp mặt, Lâm Mạn Mạn kéo nàng qua: “Nương, phát hiện nguồn nước .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-giu-khong-gian-linh-tuyen-nha-day-kho/chuong-36-khong-duoc-noi-ra-ngoai.html.]
Tô thị dám tin: “Thật ư?”
“Đương nhiên là thật, mau xem chỗ .”
Tô thị thấy cái hố nhỏ tích đầy nước đục, kinh ngạc đến mức cằm suýt rớt xuống.
“Mạn Mạn, con bản lĩnh như chứ, thật sự tìm thấy nguồn nước, chúng trồng trọt sẽ còn lo lắng nữa .”
Lâm Mạn Mạn hì hì: “Ta cứ thấy kỳ lạ, nơi cỏ cây mọc , nguồn nước chứ? Hóa đều do tảng đá lớn quỷ, chặn suối mắt. Hôm qua đập vỡ tảng đá lớn, nước lập tức thấm .”
Lý do thật sự quá , Tô thị chút hoài nghi, lúc cả đều đắm chìm trong sự hưng phấn, chỉ cần nước, trồng trọt sẽ đơn giản hơn nhiều.
“Tin tức chúng tạm thời lẽ nên ngoài?”
Lâm Mạn Mạn thật may mắn khi một như , quá đỗi thông minh.
“ , tạm thời thể . Nương còn nhớ kế hoạch từng đây ? Ta mua tất cả đất trong núi , tuy tử tế, nhưng nếu khác cũng trong núi nguồn nước, chúng mua đất sẽ thuận tiện như nữa.”
Tô thị : “Nói đây? Cũng tính là tử tế. Đất chỉ cần phép bán thì thể mua, trồng trọt trong núi vốn ít. Chúng dốc sức sống qua ngày, tuy ghi nhớ cái của khác, nhưng cũng cơ sở bảo bản . Chẳng qua là dùng chút tiểu xảo mà thôi, đất cũng mua rẻ, đều trả theo giá thị trường.”
Lâm Mạn Mạn : “Được, cứ mà . Vậy chuyện tạm thời đừng ngoài, ngay cả Nghiễn nhi cũng đừng , chỉ hai chúng thôi.”
“Được.”
Để che mắt khác, Lâm Mạn Mạn dự định bỏ tiền xây một ao chứa nước ở bên cạnh, bên trong tích nước, là nước mưa thu , như cũng thể giải thích nước trồng trọt từ mà .
Trong núi hiện giờ chỉ các nàng trồng trọt, chuyện giấu cũng khó. Trần thị cho mấy mẫu đất hoang , trong mắt nàng, đó đúng là bảo bối để che mắt khác.
Công việc trong núi gần xong, Lâm Mạn Mạn bắt đầu ươm hạt rau, mùa đông cũng trồng rau.
Lần nàng ươm tất cả các loại rau thích hợp trồng mùa đông đang trong tay. Trong thôn khá nhiều nhà trồng rau, cũng vài mang bán.
Biết rau nàng trồng , ít với nàng mua một ít hạt giống.
Trước đây ít nhiều đều giúp đỡ gia đình nàng, Lâm Mạn Mạn ơn mà đền đáp, những lúc như thế , thể đền ơn .
Nàng đem tất cả hạt giống tiến hành ươm, đợi mọc thành cây con mới chia cho trồng, chỉ là linh tuyền và phân bón, chắc chắn cây sẽ bằng cây nhà .
thứ là bí mật, nàng sẽ vì báo ơn mà đặt hiểm cảnh.
Không linh tuyền và phân bón, nhưng hạt giống hơn bây giờ nhiều, rau mọc vẫn khác biệt, chắc chắn thể bán giá .
Chuyện sửa nhà đang tiến hành sôi nổi, đồng thời một đại sự khác cũng đưa lịch trình, đó chính là Lâm Nghiễn sắp chính thức Thanh Vân Thư Viện học hành.
Lâm Mạn Mạn sắm sửa đầy đủ bút mực giấy nghiên cho , tuy loại nhất, nhưng cũng tươm tất chu đáo.
Tô thị thì thắp đèn thức khuya, may y phục mới cho . Một y phục mới bằng vải lụa xanh sạch sẽ chỉnh tề khoác lên , lưng đeo một hòm sách chắc chắn, trông quả thật giống một tiểu thư sinh.
Thanh Vân Thư Viện ngay trong trấn, vị trí hẻo lánh một chút, nhưng khá danh tiếng.
Viện trưởng Lý phu tử là một lão giả dung mạo gầy gò, ánh mắt tinh , một nho sam giặt đến bạc màu, toát vẻ cổ điển của sách.
Ông đ.á.n.h giá Lâm Nghiễn, đứa bé tỷ tỷ dắt tay, chút căng thẳng, nhưng cố gắng thẳng lưng.
Tiểu tử tuy gia cảnh bần hàn, nhưng y phục chỉnh tề, khuôn mặt nhỏ nhắn sạch sẽ, ánh mắt trong trẻo, toát một vẻ linh tú và trầm tĩnh hiếm .
Có lẽ là hợp nhãn duyên, ngay từ cái đầu tiên ông yêu thích đứa bé .