Nắm giữ Không gian Linh Tuyền, nhà đầy kho - Chương 330: Hôn Lễ Muộn Màng

Cập nhật lúc: 2025-10-25 14:13:22
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Giọng

 

Cả Lâm Mạn Mạn đột nhiên sững sờ, trái tim nàng như thể một bàn tay vô hình siết chặt đột ngột buông , đập loạn xạ.

 

Tay nàng khẽ run, mãi một lúc mới vén rèm lên, quả nhiên đang mã xa chính là kẻ mà nàng ngày đêm mong nhớ.

 

Chỉ thấy xe, đám đông tự động tách , kéo dài đến tận cuối con đường, một đàn ông hình cao lớn thẳng, vận hỷ phục đỏ rực, dáng uy nghi như tùng bách, khuôn mặt tuấn tú còn vương dấu vết phong trần nhưng thể che giấu ý dịu dàng đậm sâu trong ánh mắt.

 

Phía , kiệu hoa lộng lẫy, sắc đỏ ngợp trời, tiếng chiêng trống vang vọng, hóa … tất cả đều là vì nàng.

 

Lâm Mạn Mạn vốn dĩ còn chút giận dỗi, nam nhân , lâu một phong thư, rõ ràng xong chính sự, nhưng chịu đến phương Bắc đón nàng về, thật đúng là thì trân trọng.

 

khoảnh khắc , lo lắng và tủi đều tan biến như mây khói, sự kinh hỷ to lớn đ.á.n.h tan còn dấu vết.

 

Mắt nàng nhanh chóng đỏ hoe, những giọt lệ ấm nóng nhanh chóng mờ tầm , nhưng khóe môi nở một nụ thể giấu diếm.

 

Mạnh thị và Nữu Nữu giờ đây hiểu rõ chuyện, vô cùng mừng rỡ cho Lâm Mạn Mạn, nàng còn đang ngưỡng mộ khác, hóa tân nương tử khiến ngưỡng mộ chính là nàng.

 

Lâm Mạn Mạn khi xúc động, cái chăm chú của , khẽ đặt tay lòng bàn tay Tạ Ứng Sơ, giọng mang theo chút nghẹn ngào, nhưng kiên định, “Ta bằng lòng…”

 

Sau khi nàng xong câu , rõ ràng cảm thấy bàn tay lớn khẽ run lên một chút, dường như cuối cùng cũng yên lòng.

 

Nhận điều , Lâm Mạn Mạn bỗng bật .

 

Kẻ bày bộ dạng cướp dâu, hóa sâu thẳm trong lòng cũng sợ hãi ?

 

Nụ của nàng khiến Tạ Ứng Sơ thả lỏng, kìm giải thích, “Ta nhịn đón nàng về, nhưng dành cho nàng một bất ngờ, Mạn Mạn, cảm ơn nàng bằng lòng tái giá với một nữa. Mười dặm hồng trang, tuyệt đối sẽ để nàng chịu uất ức.”

 

Lần họ thành thật sự quá vội vàng, tuy rằng lễ nghi cần đều đủ cả, nhưng vẫn quá đơn giản.

 

Một cô nương như nàng, xứng đáng với nghi thức long trọng nhất.

 

Mắt Lâm Mạn Mạn đỏ hoe, kìm , “Chàng xem kìa, sắp xếp chẳng chút nào cả, lúc hôn lễ tân nương tử mới là quan trọng nhất, thì ăn vận chỉnh tề, còn vội vã đường nhiều ngày, cũng sửa soạn, chẳng giống tân nương tử chút nào.”

 

Tạ Ứng Sơ mỉm , “Yên tâm, tất cả đều chuẩn xong xuôi .”

 

Chàng nắm tay Lâm Mạn Mạn xuống xe, lập tức tiến lên đón, ngờ là Hà thẩm, Vương thẩm và những khác.

 

Nhìn thấy những khuôn mặt quen thuộc, Lâm Mạn Mạn chỉ cảm thấy vô cùng thiết, mỉm gọi .

 

Hà thẩm , “Mạn Mạn , con cùng chúng , tướng công của con chuẩn thứ , đảm bảo sẽ khiến con trở thành tân nương tử nhất.”

 

Ngay đó Lâm Mạn Mạn liền kéo , nàng đầu Tạ Ứng Sơ.

 

Tạ Ứng Sơ mỉm , “Cứ , chắc chắn sẽ khiến nàng hài lòng, việc đều sắp xếp thỏa .”

 

Hà thẩm mặt mày hớn hở, lâu gặp Lâm Mạn Mạn, giờ phút còn rơi lệ.

 

“Mạn Mạn , các con cuối cùng cũng trở về , đều gầy một vòng.”

 

Lâm Mạn Mạn mỉm , Hà thẩm , “Thôi , hôm nay chúng nhắc đến những chuyện đó, hôm nay là ngày lành của con, chúng đều vui vẻ cả.”

 

Chẳng mấy chốc, mấy đến một viện tử bên cạnh, trong viện tử cũng treo đèn lồng đỏ, cả viện tràn ngập hỷ khí.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-giu-khong-gian-linh-tuyen-nha-day-kho/chuong-330-hon-le-muon-mang.html.]

Cửa sương phòng bên cạnh mở rộng, Lâm Mạn Mạn dẫn tới đó, bên trong đón .

 

Nhìn rõ , nước mắt Lâm Mạn Mạn trào .

 

“Nương…”

 

Nước mắt Tô thị cũng ngừng rơi xuống, “Mạn Mạn, con cuối cùng cũng trở về .”

 

Hai con nhất thời xúc động, Vương thẩm vội vàng ở bên khuyên nhủ: “Thôi , thôi , hết cứ lo đại hỷ sự của Mạn Mạn , hôm nay để Mạn Mạn quang vinh xuất giá.”

 

Tô thị cũng vội vàng gật đầu: “Phải , xem, ngày trọng đại thế cứ rơi nước mắt chứ? Mạn Mạn mau , Thoa trang nương tử đợi con lâu , chúng bắt đầu trang điểm thôi.”

 

Bước trong phòng, Lâm Mạn Mạn mới phát hiện nơi đây quả là biệt hữu động thiên. Bên trong bày sẵn bàn trang điểm, giá cạnh đó treo xiêm y cô dâu.

 

Chiếc xiêm y thấy dụng tâm, bất kể là công đoạn thêu thùa chọn chất liệu, đều thể tìm bất kỳ khuyết điểm nào. Trang sức đó cũng đều là thứ nàng yêu thích.

 

Lâm Mạn Mạn thể hình dung dáng vẻ Tạ Ứng Sơ khi chuẩn những thứ , ngờ chuẩn đúng ý nàng đến .

 

Thoa trang nương tử thấy nàng, tự nhiên là một tràng lời ý . Nàng tân nương mắt chính là Gia Hòa huyện chủ lừng danh, hôm nay chọn để trang điểm cho nàng, đây chính là cơ hội của nàng , chỉ cần , sẽ danh tiếng vang xa.

 

“Chu nương tử, con gái đây đành nhờ cậy nàng .” Tô thị .

 

Chu nương tử vội vàng đáp lời: “Phu nhân lời gì chứ, Huyện chủ trời sinh diễm lệ, cần trang điểm là tuyệt sắc giai nhân . Hôm nay là do nô tỳ phúc, nhận công việc , dù cần đến tài năng của nô tỳ, Huyện chủ cũng rạng ngời chói mắt .”

 

Nụ mặt Tô thị càng thêm đậm đà, Lâm Mạn Mạn ở bên cạnh líu lưỡi. Quả nhiên thợ trang điểm khác biệt, miệng ngọt như trét mật, lời ý hề trùng lặp.

 

Thời gian còn sớm, đơn giản đôi câu cũng bắt đầu trang điểm. Lâm Mạn Mạn gương đồng, tâm trạng phức tạp khôn tả.

 

Tuy đầu thành , nhưng quá đỗi vội vàng, trong lòng rằng sẽ sớm chia ly. Ngoài niềm vui, đáy lòng còn chất chứa nhiều sầu muộn, từng thật sự cảm nhận tư vị trong đó.

 

Lần thì khác , nguy cơ giải trừ, là kinh hỷ ban tặng. Giờ nàng vẫn còn hồn .

 

Nàng quyết định nghĩ ngợi gì nữa, cứ yên tâm tân nương của , bảo gì thì nấy.

 

Chu nương tử tay nghề thật giỏi, vô cùng nhanh nhẹn, nhanh chóng giúp nàng mặc xiêm y, bắt đầu trang điểm.

 

Nàng trang điểm dựa theo đặc điểm dung mạo của tân nương, kiểu búi tóc tạo vô cùng hợp với khuôn mặt, như thể biến thành một khác .

 

Sau đó là trang điểm, cũng quá đậm, chỉ điểm xuyết đôi chút thôi. Thêm vài món trang sức lên đầu, lập tức thành dáng vẻ của tân nương.

 

Bên trang điểm xong xuôi, bên ngoài cũng náo nhiệt hẳn lên, reo hò tân lang quan đến đón dâu .

 

Lâm Mạn Mạn Lâm Nghiên đỡ ngoài, một năm gặp, cao thêm . Lúc bên cạnh nàng, chút ngượng ngùng : “Đáng lẽ cõng tỷ tỷ ngoài, nhưng còn nhỏ, cõng nổi, đành chỉ thể đỡ tỷ tỷ thôi.”

 

Lâm Mạn Mạn : “Không , là đủ .”

 

Kiệu hoa thấy đó đến bên ngoài, Hỷ bà chủ trì nghi thức, khi kết thúc, Tạ Ứng Sơ thuận lợi đón lên kiệu hoa.

 

Lâm Mạn Mạn thấy bên ngoài hô “Khởi kiệu”, nàng cũng theo đó mà lắc lư chầm chậm.

 

Chẳng mấy chốc cũng đến nơi, bên ngoài vẫn vô cùng náo nhiệt, nàng đây là .

 

Đợi đến khi thành nghi thức, đưa động phòng, tân lang quan vén khăn che đầu, Lâm Mạn Mạn cẩn thận quan sát, lúc mới phát hiện đây chính là căn phòng của .

 

Loading...