Nắm giữ Không gian Linh Tuyền, nhà đầy kho - Chương 281: Thương Đội Thành Hình
Cập nhật lúc: 2025-10-25 14:07:00
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Mạn Mạn đoán sai, Ngô lão thái quả nhiên ủng hộ Lâm Uyển Uyển, lập tức đồng ý.
“Con cứ yên tâm về nhà, việc ăn cũng thể giúp một tay, Như Ý cũng sẽ chăm sóc . Con cứ yên tâm ngoài xông pha, nhà cửa vĩnh viễn ở đây, về thì về, và Như Ý đều ở nhà đợi con.”
Lâm Uyển Uyển cảm động vô cùng, duyên phận tình của nàng tuy ít ỏi, nhưng một chồng vô cùng bụng.
“Mẹ ơi, thật sự vất vả , lớn tuổi như còn trông nom con giúp con, vốn dĩ nên hưởng phúc mới .”
Ngô lão thái : “Có Như Ý cả ngày bầu bạn với , vui sướng đến nhường nào, vả đây cũng là cháu gái của mà, lẽ nào nên trông nom ? Chúng bây giờ tất cả , đừng tự nhốt , chỉ cần cơ hội thì hãy ngoài xem xét. Ta cũng lớn tuổi , nếu thì cũng ngoài xem xét đó.”
Lâm Uyển Uyển vui mừng, lập tức gửi thư cho Lâm Mạn Mạn.
Bên Lâm Mạn Mạn mới về đến nhà, nhận thư hồi âm, thương đội thêm một thành viên đắc lực nữa.
Trải qua nhiều ngày nàng trù liệu, đoàn thương đội cũng thành hình bước đầu, việc cần định đoạt thật nhanh, nếu kinh thành chắc chắn sẽ thúc giục, Hoàng thượng còn đang chờ d.ư.ợ.c liệu của nàng để bồi bổ thể.
Lâm Mạn Mạn ngoài hai tài cán , tuyển thêm hai đáng tin cậy nữa, đó gửi thư cho Thẩm Hành Chi, nhờ Thẩm Hành Chi giúp tìm .
Chẳng mấy chốc tin tức, hai đến, một ba mươi tuổi, một mười bảy mười tám.
Phu nhân ba mươi tuổi tên là Văn Cô, sớm mất phu quân, từng tự kinh doanh một tiêu cục nhỏ, tinh thông tính toán và thuật phong thủy, tính cách trầm tháo vát, hữu dụng.
Người mười bảy mười tám tuổi tên A Nhược, thủ vô cùng nhanh nhẹn, trầm mặc ít , ánh mắt sắc bén như chim ưng, võ công phi phàm.
Vai trò của nàng tương tự Tinh Vũ và Tinh Nguyệt, chủ yếu là bảo vệ Lâm Mạn Mạn.
Lâm Mạn Mạn hài lòng với hai , kinh nghiệm của Văn Cô thể bổ khuyết những thiếu sót của Mạnh Thị và Lâm Uyển Uyển, còn sự gia nhập của A Nhược thì gia tăng đáng kể lực lượng bảo vệ của thương đội.
Nàng đều giữ hai , bảo họ quen chờ sắp xếp.
Việc chuẩn thương đội bước giai đoạn cuối, tin tức cũng dần lan truyền khắp thôn, dân làng bàn tán xôn xao.
Người ngưỡng mộ , hiếu kỳ , mà kẻ lắm lời thì càng ít.
Lý Thị cuối cùng cũng giải tỏa nghi hoặc trong lòng, thì là chuyện , trách nào cha chồng tức giận đến thế.
Ấy thế mà Mạnh Thị Lâm Mạn Mạn tin tưởng đến , chuyện như thế cũng dẫn nàng cùng.
Hừ, chút nào chẳng ngưỡng mộ, phận nữ nhân thì nên chừng mực, ngoài phô bày dung mạo thì thể thống gì?
Mấy bà cô trong thôn tụm một chỗ, cũng chỉ dám xì xào bàn tán nhỏ tiếng, Lâm Mạn Mạn bây giờ mà các nàng thể chọc ghẹo.
“Ta nhầm đấy chứ? Một đám nữ nhân định ngoài ăn, chẳng là chuyện đùa ?”
“ là chuyện như đấy, đầu đuôi rõ ràng, còn là Hoàng thượng chấp thuận, cũng chỉ Mạn Mạn mới bản lĩnh , nàng luôn những chuyện mà ngờ tới, những khác thì ?”
“Hừ, nữ nhân thì nên ở nhà trông con cấy cày, ngoài tính là chứ? Nước bọt cũng đủ cho c.h.ế.t đuối, thấy ngoài chạy đông chạy tây lòng cũng sẽ phóng túng, chừng còn chẳng về nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-giu-khong-gian-linh-tuyen-nha-day-kho/chuong-281-thuong-doi-thanh-hinh.html.]
Lý Thị ở bên cạnh chen một câu, “Ta cũng nghĩ như đấy, bây giờ chỉ lo cho em dâu nhà , nàng cũng , bà chồng và tiểu thúc tử nhà mà còn đồng ý, vài lời cũng chẳng tiện .”
Ai nấy đều Lý Thị đang ganh đua với Mạnh Thị, nhưng lời Lý Thị cũng là sự thật.
“Nhị Ngưu cũng thật là gan lớn, Mạnh Thị trông cũng tệ, lỡ mà ngoài lòng phóng túng, chừng bỏ nhà theo khác .”
Lý Thị thở dài, “Gia đình phân gia , cũng chẳng quản chuyện của khác, nhưng thật sự chẳng đáng cho tiểu thúc tử nhà , ngươi xem là vì điều gì chứ?”
Mấy tụm chuyện một lúc lâu, cũng chẳng ai dám lớn tiếng, ai nấy đều về nhà .
Lúc Lý Thị nhà thì Nhị Ngưu đang chẻ củi trong sân, nàng đảo mắt, với giọng điệu âm dương quái khí, “Nhị Ngưu , thấy ngươi cũng thật là rộng lòng, cứ thế yên tâm để em dâu theo thương đội ngoài ? Bên ngoài hỗn loạn bao, tam giáo cửu lưu đủ hạng , em dâu dung mạo đoan trang, một khi là mấy tháng, chừng cả năm mới về một , cái tuổi trẻ trung thế , ngươi sợ…”
Nhị Ngưu dừng rìu , đầu, ánh mắt mấy thiện ý trừng nàng , “Tẩu tử, tẩu xem tẩu ý nghĩa gì ? Vợ chồng tình cảm , tẩu giật dây ly gián cũng vô dụng thôi, rảnh rỗi thế , chi bằng nghĩ cách lo liệu cuộc sống nhà , cả ngày chỉ phá vỡ cuộc sống của khác, đối với bản chẳng chút lợi ích nào, tẩu xem tẩu cần gì thế?”
Lý Thị trừng mắt, “Ta đây là vì cho ngươi đó, lòng xem như lòng lang sói, ngươi còn trẻ , chuyện trong đó , nữ nhân dễ chịu nổi tịch mịch, ngươi thật sự yên tâm để nàng ngoài ?”
Nhị Ngưu lạnh giọng , “Đại ca cũng thường xuyên ở bên ngoài, lẽ nào lời tẩu ý rằng tẩu chịu nổi tịch mịch?”
Là tiểu thúc, chuyện như với tẩu tử thật chút đúng mực, chỉ là thật sự nhịn , tính cách Lý Thị vẫn luôn đổi, luôn thích chua ngoa, giật dây ly gián vợ chồng .
Lý Thị xong lời mặt đỏ bừng, “Ta bụng vì ngươi, ngươi cần gì như thế? Ta chẳng qua là sợ lời đồn đại , ảnh hưởng đến Hạ gia, nhắc nhở ngươi một câu thôi, cũng chỉ ngươi ngốc, còn tưởng vợ chồng đồng lòng một chứ.”
Nhị Ngưu cắm rìu đống củi, dọa Lý Thị rụt rè run lên, “Có lời đồn đại nào? Sao từng thấy? Vợ là theo huyện chúa việc, nàng bản lĩnh nên mới coi trọng, vài mà còn chẳng đấy.”
“Kẻ nào dám lưng bép xép, cứ bảo đến mặt mà , sẽ cùng giảng đạo lý, chuyện vợ chồng cần gì khác bận tâm? Ăn no rửng mỡ, mấy câu chua ngoa như thì cuộc sống của ngươi sẽ hơn ?”
Lý Thị vốn dĩ chỉ giật dây vài câu, ngờ thái độ Nhị Ngưu cứng rắn đến , chẳng còn coi nàng là đại tẩu nữa.
Nàng thấy tủi , Hạ Thẩm Tử và Mạnh Thị cùng trở về, thấy cảnh tượng đều chút khó hiểu.
Nhị Ngưu , “Tẩu lo cho chuyện của , cả ngày chỉ khắp nơi giật dây thị phi, cẩn thận đại ca ngày chịu nổi tẩu mà hòa ly, chuyện của và vợ chẳng cần tẩu bận tâm.”
Hạ Thẩm Tử xong, cũng hiểu chuyện, “Lời với con đây, con chẳng lọt tai câu nào , thôi , cũng lười quản con, dù năm chúng sẽ dọn nơi khác xây nhà, vợ chồng con sống thế nào thì sống, thấy thì bận lòng.”
Lý Thị lúc mới chuyện họ định xây nhà, trong lòng ấm ức thôi.
Nhị phòng kiếm nhiều tiền đến ?
Cả nhà đều nàng mất mặt, nàng cũng chẳng còn tâm trạng lời chua ngoa nào nữa, đầu bước thẳng phòng .
Mạnh Thị cũng chẳng gì để , đây nàng cũng xung đột với Lý Thị, giờ đây cứ việc đáp trả thẳng thừng, tâm trạng cũng thoải mái hơn nhiều.
Nàng lời cảm ơn Nhị Ngưu, Nhị Ngưu , “Ta với nàng , kẻ nào dám lời đàm tiếu, sẽ mắng cho, mắng vài nữa, xem thử ai còn dám , nàng cứ yên tâm theo Mạn Mạn việc là .”
Mạnh Thị cảm động, gật đầu, “Được.”