Nắm giữ Không gian Linh Tuyền, nhà đầy kho - Chương 280: Người Giúp Việc

Cập nhật lúc: 2025-10-25 14:06:59
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mạnh thị đường đến nhà Lâm Mạn Mạn, bước chân vô cùng nhẹ nhàng, suýt nữa thì nhảy cẫng lên.

 

Đến khi gặp nàng, ánh mắt nàng kiên định, ngữ khí trầm : “Mạn Mạn, rõ ràng với gia đình , chồng và Nhị Ngưu đều ủng hộ , họ đồng ý cho theo nàng ngoài, vì quyết định gia nhập. Chẳng qua từng xa, nhiều việc cũng hiểu, chỉ sợ sẽ thêm ít phiền phức cho nàng, nhưng nhất định sẽ dụng tâm học hỏi, chỉ cần nàng chê bai , chắc chắn sẽ theo nàng, nhất định sẽ nàng mất mặt.”

 

Lâm Mạn Mạn thấy ánh sáng lấp lánh trong mắt nàng, nàng kể về sự ủng hộ của nhà, cũng cảm thấy vui cho nàng. Trong xã hội , sự ủng hộ của gia đình thật sự hề dễ dàng.

 

“Được, chị dâu, tin chị. Kỳ thực chị thông minh, chỉ cần chịu khó học hỏi, thứ đều thể học . Vậy ghi tên chị đây nhé?”

 

Mạnh thị gật đầu: “Được, nàng ghi . Có việc gì cần học thì nàng cũng với , thể đến lúc đó lúng túng ?”

 

Lâm Mạn Mạn : “Kỳ thực việc cần cũng tương tự như những công việc vặt vãnh ở nông trang, quan trọng là quản lý việc, sắp xếp tổng thể, để xảy chuyện lớn. Chị bây giờ , cứ tiếp tục việc đang , những việc khác tự nhiên sẽ sắp xếp.”

 

“Được.” Mạnh thị gật đầu: “Vậy cũng quấy rầy nàng nữa, việc ở nông trang, hôm nay còn nhiều việc .”

 

Lâm Mạn Mạn đồng ý với nàng, ghi tên Mạnh thị sổ.

 

Có Mạnh thị, quen thuộc công việc nông trang, giỏi điều phối quản lý, trợ thủ, Lâm Mạn Mạn trong lòng cũng tự tin hơn nhiều.

 

Chẳng qua vẫn cần , một khác cần tinh thông giao thương, tính toán tài chính, hơn nữa gan , giỏi giao tiếp với khác.

 

Trong lòng Lâm Mạn Mạn lập tức một phù hợp, đó chính là đường tỷ của nàng – Lâm Uyển Uyển.

 

Sau khi Ngô Hữu Đức c.h.ế.t, ngọn núi nặng nề đè nặng lên Lâm Uyển Uyển biến mất. Nàng vốn dĩ là một nữ tử phi thường, giờ đây còn ai hạn chế, nàng càng gì thì đó.

 

Tiệm tạp hóa nàng kinh doanh phát đạt, mở rộng mặt bằng, ở trong trấn cũng lòng , việc buôn bán ngày càng khởi sắc.

 

Cuộc sống của nàng bây giờ định, chỉ là nguyện ý ngoài .

 

Buổi tối Tô thị trở về, Mạnh thị sẽ , : “Không ngờ con dâu Nhị Ngưu gan đến , đưa quyết định cũng nhanh, chỉ một đêm định đoạt .”

 

Lâm Mạn Mạn : “Bà Hạ và Nhị Ngưu đều ủng hộ nàng , đương nhiên cũng trách nhiệm với nàng . Người là dẫn , cũng tin tưởng , nhất định thể xảy chuyện gì.”

 

Tô thị : “Dù an hết, cũng đừng quá một lòng lao kiếm tiền.”

 

“Ta .” Lâm Mạn Mạn : “Ngày mai một chuyến Dương Liễu Trấn, cũng Uyển Uyển tỷ tỷ ý gì, nếu nàng cũng nguyện ý thì , nàng gan , chắc chắn là một trợ thủ đắc lực.”

 

Tô thị : “Người họ Ngô c.h.ế.t , nàng chăm sóc chồng, cũng thể , con cái cũng còn nhỏ như , con hỏi mới .”

 

“Vâng.”

 

Ngày hôm Lâm Mạn Mạn dẫn theo Tinh Vũ, Tinh Nguyệt đích một chuyến Dương Liễu Trấn, Tinh Vũ sẽ điều khiển xe ngựa.

 

Sau khi từ kinh thành trở về, một chiếc xe ngựa trực tiếp giữ ở đây cho nàng dùng, chiếc còn thì về kinh thành.

 

Lâm Mạn Mạn cho cả hai phu xe về, giao việc đ.á.n.h xe cho Tinh Vũ, nàng thích quá nhiều bên cạnh.

 

Đến Dương Liễu Trấn, nàng thẳng đến tiệm tạp hóa của Lâm Uyển Uyển.

 

Quả nhiên là lớn gấp đôi so với , nàng mua cả cửa tiệm bên cạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-giu-khong-gian-linh-tuyen-nha-day-kho/chuong-280-nguoi-giup-viec.html.]

 

Trong tiệm hàng hóa bày la liệt, sắp xếp ngăn nắp, công cũng nhiều hơn .

 

Lâm Uyển Uyển đang thoăn thoắt gảy bàn tính, tính tiền cho một khách quen, lời cử chỉ toát lên vẻ tự tin, điềm đạm.

 

Thấy Lâm Mạn Mạn đến, Lâm Uyển Uyển ngạc nhiên vui mừng, xong việc trong tay, liền vội vã mời nàng hậu đường uống .

 

“Mạn Mạn, thời gian đến chỗ ? Nông trang bận rộn ? Muội bây giờ chính là nổi tiếng, cả huyện thành đều truyền tụng chuyện của . Còn nhiều hỏi của , đều tự hào gật đầu đó, đừng trách khoe khoang quan hệ với nhé.” Lâm Uyển Uyển , tay thoăn thoắt pha .

 

Lâm Mạn Mạn nhấp một ngụm , : “Ta đến đây thăm tỷ và Như Ý, đương nhiên , cũng việc khác nữa. Giờ tỷ ăn ngày càng phát đạt, sắp thành nữ tài thần của Dương Liễu Trấn đấy.”

 

Lâm Uyển Uyển trách yêu liếc nàng một cái, kéo ghế xuống bên cạnh: “Muội đừng chọc ghẹo nữa. Chẳng đều nhờ giúp đỡ ? Muội cung cấp hàng hóa cho , việc ăn của tiệm khởi sắc ít. Những món đồ của thật sự đắt hàng, cũng nhờ nguyện ý giúp, nếu cũng chẳng lấy hàng ở .”

 

Lâm Mạn Mạn : “Chị em chúng , giúp đỡ lẫn là điều hiển nhiên. Hôm nay đến tìm tỷ, cũng là nhờ tỷ giúp một việc, tỷ xem tiện .”

 

Nàng kể sơ qua chuyện thương đội, rõ những việc nàng tỷ phụ trách chính, cùng những lợi ích thể khi gia nhập thương đội.

 

Lâm Uyển Uyển lắng , đôi mắt càng lúc càng sáng, ngón tay gảy chén cũng dừng .

 

Theo thương đội khắp thiên hạ ?

 

Quản lý sổ sách tiền lẻ và việc thu mua hàng hóa của thương đội?

 

Lại còn thể lấy hàng cho chính tiệm của ?

 

Mỗi điều đều sức hấp dẫn đủ lớn đối với nàng, quả thực chạm đến tận đáy lòng.

 

Nàng canh giữ tiệm tạp hóa , tuy lo chuyện cơm áo, việc ăn cũng ngày càng thuận lợi, nhưng vẫn luôn chút giới hạn.

 

Lâm Uyển Uyển từ đến nay từng là dám xông pha, nàng sớm ngoài xem xét, thử thách những khả năng lớn hơn, cam chịu giam cầm trong chốn vuông vắn .

 

Trước rời nơi là để trốn thoát, còn bây giờ là để xông pha.

 

“Muội thật sự nguyện ý mang theo ?” Lâm Uyển Uyển chút chắc chắn hỏi.

 

Lâm Mạn Mạn gật đầu: “Ta đến tìm tỷ, đương nhiên là ý . Dựa một , ba đầu sáu tay cũng thể thành , chắc chắn tìm giúp đỡ, tỷ nguyện ý ?”

 

Lâm Uyển Uyển nghĩ nghĩ: “Chuyện còn thương lượng với chồng một chút. Việc ở tiệm thể giao cho Ngô Đại, y thành thật đáng tin, việc cũng nghiêm túc, giao cho y vấn đề gì, chỉ là chồng nguyện ý dẫn theo Như Ý .”

 

Như Ý còn nhỏ, nàng chắc chắn thể mang theo bên chăm sóc , mà Ngô lão thái cũng lớn tuổi, Lâm Uyển Uyển ép buộc bà trông nom trẻ nhỏ, vẫn hỏi ý kiến .

 

Lâm Mạn Mạn : “Dù cũng vội, tỷ thể từ từ thương lượng, chỉ là xem tỷ đành lòng , Như Ý còn nhỏ như mà.”

 

“Ta tự chắc chắn đành lòng.” Lâm Uyển Uyển : “Con gái thể nuôi dưỡng thành nhút nhát, vững . Còn , , gương cho nó. Đây là cơ hội bao? Vừa thể mở rộng kinh doanh, thể kiến thức thế sự, còn thể gương cho con cái, thật sự nghĩ đến thôi thấy kích động , may mà nguyện ý nghĩ đến .”

 

Lâm Mạn Mạn nở nụ mãn nguyện, tuy vẫn nhận câu trả lời, nhưng nàng luôn cảm thấy Lâm Uyển Uyển cũng sẽ gia nhập.

 

“Vậy , sẽ trở về chờ tin tức của tỷ, chỉ cần gửi cho một phong thư là .”

 

Loading...