Nắm giữ Không gian Linh Tuyền, nhà đầy kho - Chương 251: Đại Điện Tranh Luận
Cập nhật lúc: 2025-10-25 13:45:27
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Các ngươi đúng là bậy bạ!” Hộ bộ Thượng thư thuộc phe Tam hoàng tử lập tức nhảy .
“Tân chính là tập trung đất đai, sản xuất hiệu quả cao, lợi ích thuộc về quốc khố, sai ở ? Long Sơn huyện chẳng qua là trường hợp đặc biệt, há thể đại diện cho cả nước? Dân ngoan cố chống đối pháp luật, tự nhiên cần mạnh mẽ trấn áp, há thể vì sợ nghẹn mà bỏ ăn?!”
“Bệ hạ! Thượng thư đại nhân, đây là vét cạn đầm mà bắt cá!” Một vị lão thần trung thành khác đau lòng khôn xiết: “Dân là gốc của quốc gia, gốc vững nước yên. Nay các nơi vì thúc đẩy tân chính, là quan bức dân phản, nếu dừng nữa, e rằng sẽ phát sinh đại biến!”
“ , lão thần nhiều nơi cường hành trưng thu đất đai, khiến nông dân c.h.ế.t chóc thương, quan dân nảy sinh tranh chấp, cứ kéo dài như , nhất định bất lợi cho việc định quốc an bang!”
“Nói lời hù dọa! Rõ ràng là bọn các ngươi hủ nho lão thần, ăn bổng lộc mà gì, cản trở đại kế triều đình!”
Trên triều đường, ngay lập tức ồn ào thành một mớ.
Đảng phái của Tam hoàng tử đông thế mạnh, lời lẽ kịch liệt, từng bước ép sát.
Thanh lưu đại thần dựa lý lẽ mà tranh luận, dẫn kinh cứ điển, hề nhượng bộ.
Hai bên khẩu chiến kịch liệt, khí căng thẳng như dây cung kéo căng.
Tam hoàng tử phía chỉ lẳng lặng lắng , như thể những chuyện liên quan đến , chờ họ cãi kết quả hãy .
Trần các lão ở hàng khác cũng , chủ đề mới đưa , bây giờ vẫn đến lúc ông mở lời.
Loại chuyện , quan trọng là vững gót chân, ai vội vàng đó thua.
Lần tranh luận , họ bất kể từ phương diện nào cũng chiếm ưu thế, thật sự cần hoảng sợ.
Càng bình tĩnh, Tam hoàng tử chỉ thể càng thêm sốt ruột, y sốt ruột sẽ để lộ sơ hở, sự việc ngược sẽ dễ giải quyết hơn.
Hoàng đế đang ngự long ỷ cãi cọ đau đầu dường như dấu hiệu tái phát, hiện rõ vẻ vô cùng bực bội, đột ngột vỗ mạnh long ỷ: “Đủ , các ngươi ồn ào cái gì?!”
Trong điện lập tức trở nên yên tĩnh.
Ánh mắt của Hoàng đế quét qua phía , cuối cùng dừng Tam hoàng tử đang ở hàng đầu, dường như đang suy nghĩ điều gì.
Tam hoàng tử thấy , thừa cơ tiến lên một bước, ngữ khí dịu , nhưng mang theo sự uy hiếp: “Phụ hoàng, tân chính thúc đẩy quá nửa, quan viên các nơi đều vị trí, nếu đột ngột dừng , uy tín triều đình còn ? Lại nữa, quốc khố quả thực cần khoản thu để sung quân lương biên phòng, mong Phụ hoàng thánh đoán!”
Y đặc biệt nhấn mạnh quân lương và biên phòng, những thứ đều do y nắm giữ trong tay, lời mang theo sự uy hiếp.
Hoàng đế gì, Tam hoàng tử gần thêm một chút, tay trong ống tay áo lén lút mở lọ t.h.u.ố.c kích hoạt độc tố.
Trên Hoàng đế độc, chỉ cần y gần một chút, dùng dẫn tử để kích phát, Hoàng đế sẽ mất kiểm soát, đó do y sắp đặt.
5_Phương pháp Tam hoàng tử thử thử thất bại, hôm nay dùng thủ đoạn cũ, để khống chế Hoàng đế mà dùng cho .
Ai ngờ y mở lọ thuốc, Hoàng đế long ỷ hề phản ứng, chỉ khẽ xoa nhẹ thái dương: “Chuyện còn cần bàn bạc kỹ lưỡng về lâu dài.”
Tam hoàng tử chau mày chặt, Trần các lão thấy , cũng bước lên tiếng: “Bệ hạ, nếu vì tân chính thử nghiệm thúc đẩy mà dừng , thì e rằng sẽ sai lầm đến cùng. Tam điện hạ đột ngột hủy bỏ sẽ thất tín với dân, nhưng chuyện giao ước vẫn còn đó, chẳng lẽ thể nhắc đến ?”
“Cuộc giao ước rõ ràng lên vấn đề, Đồn điền tư thống nhất canh tác chính là bằng bách tính tinh canh tế tác. Chuyện nếu đưa một lời giải thích, bách tính sẽ tin phục.”
Tam hoàng tử một mặt kinh ngạc vì Hoàng đế phản ứng, một mặt vô cùng tức giận, thể kìm nén cảm xúc bực bội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-giu-khong-gian-linh-tuyen-nha-day-kho/chuong-251-dai-dien-tranh-luan.html.]
“Chuyện Phụ hoàng đồng ý, Trần các lão đây là đối đầu với Phụ hoàng ?”
Trần các lão nào sợ lời uy h.i.ế.p của y, gia đình ông đời đời quan, ông cũng là nguyên lão hai triều, tận tụy cần mẫn, luôn lấy đại sự quốc gia đầu, gì mà chột ?
“Điện hạ lời sai , lão thần cư cao vị, dựa sự tin tưởng của Bệ hạ, tự nhiên cũng để tâm việc. Bệ hạ còn đưa quyết định, lão thần đương nhiên nên chỉ rõ điều cốt yếu, Điện hạ Bệ hạ đồng ý?”
Tam hoàng tử chuyện với ông , về phía Hoàng đế: “Phụ hoàng, chuyện thể trì hoãn thêm nữa, đây là vì bách tính a.”
Y dứt khoát nhắc đến chuyện giao ước nữa, chuyện y tìm thấy lợi ích, đương nhiên thể cứ treo miệng.
Trần các lão cũng tiến lên một bước: “Bệ hạ, hôm nay còn một lên điện yết kiến, chính là nữ nông dân tỷ thí với Đồn điền tư ở Long Sơn huyện. Lần nàng thắng cuộc giao ước, Bệ hạ đó hạ lệnh cho nàng kinh, hiện giờ đang chờ ở ngoài điện.”
Nhắc đến chuyện , Hoàng đế rõ ràng hứng thú, Trẫm suýt nữa quên mất chuyện , đó quả thực kinh, nhất định gặp mặt một . Nếu lương thực thể giữ vững sản lượng cao, đối với bách tính mà cũng là một đại hạnh phúc.
Trần các lão khẽ mỉm : “Dạ, lão thần đây sẽ cho nàng lên điện.”
Cả khuôn mặt Tam hoàng tử u ám đến mức thể , Lâm Mạn Mạn, là Lâm Mạn Mạn, chỉ sợ sinh là để đối đầu với y.
Ánh mắt đổ dồn về phía ngoài điện.
Chỉ thấy Lâm Mạn Mạn mặc một bộ váy vải bông gọn gàng sạch sẽ, son phấn, nhưng ánh mắt trong trẻo, bước chân vững vàng.
Nàng hai tay nâng khay, bên trong là những bông lúa và bông mạch căng mẩy vàng óng, từng bước Kim Loan điện, mang theo một làn gió đồng quê trong lành.
Nàng đến ngự giai, ung dung quỳ lạy: “Dân phụ Lâm Mạn Mạn, khấu kiến Bệ hạ, vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!”
Những điều đều do Tô ma ma dạy nàng quy tắc, may mà học , lúc mới thể ung dung đối phó, nếu đột nhiên đối mặt với cảnh tượng như , nào cũng sẽ sợ hãi.
Hoàng đế nheo mắt nàng, lòng sinh nghi hoặc, nhất thời gọi dậy, cẩn thận thêm nữa, lúc mới xác định .
Người chẳng là chữa bệnh cho Trẫm ?
Chẳng lẽ nàng chính là kỳ nữ ở Long Sơn huyện?
Thảo nào bản lĩnh đến , thật là tuyệt vời!
Các đại thần kinh ngạc phản ứng của Hoàng đế, thi về phía Người, Hoàng đế cũng đột nhiên hồn, lúc mới : “Ngươi mang theo vật gì đến yết kiến Trẫm?”
“Bẩm Bệ hạ.” Lâm Mạn Mạn ngẩng đầu, giọng rõ ràng: “Dân phụ mang theo hoa màu trong ruộng ở Long Sơn huyện, dâng lên Bệ hạ ngự lãm!”
Nói , nàng giơ cao khay trong tay, chỉ Hoàng đế thể thấy, các đại thần trong điện cũng thể rõ.
Trong khoảnh khắc, những hạt gạo và hạt mạch vàng óng như hạt đậu vàng, gần như tràn khỏi khay, căng mẩy, ánh nắng xuyên qua cửa điện chiếu , tỏa ánh sáng chói mắt rực rỡ.
Sức sống mãnh liệt và sản lượng đáng kinh ngạc đó, trực tiếp hiện mặt tất cả các triều thần, đây chính là bằng chứng nhất.
“Hít hà…” Trong điện vang lên một tràng tiếng hít thở khí lạnh, ngay cả một trong phe Tam hoàng tử, và một phái trung lập, đều cảnh tượng bội thu chân thực cho chấn động.
“Một bông lúa mà thể kết nhiều hạt lúa đến , sản lượng cao đến thế, đây là giống cây gì?”
“ , ngươi bông mạch , sống mấy chục năm nay, đây là đầu tiên thấy bông mạch căng mẩy đến , sản lượng quả thực kinh a!”