Nắm giữ Không gian Linh Tuyền, nhà đầy kho - Chương 246: Dường như là trúng độc
Cập nhật lúc: 2025-10-25 13:43:05
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày đó, Trưởng công chúa liền cung yết kiến, bên cạnh ngoài hai hầu hạ thì hề dẫn theo kẻ nào khác.
Hoàng đế gặp nàng tại thiên điện. Trưởng công chúa thấy liền chút lo lắng: “Đã nhiều ngày gặp, phụ hoàng dường như gầy chút ít, chăng ăn uống ?”
Hoàng đế xoa nhẹ vầng trán: “Vẫn như cũ cả thôi. Hoàng nhi chuyến thuận lợi chăng? Một đường thuyền xe mệt mỏi, vất vả !”
“Có thể vì phụ hoàng san sẻ nỗi ưu phiền, nhi thần hề mệt mỏi.” Trưởng công chúa cung kính hỏi: “Những ngày , bệnh đau đầu của phụ hoàng vẫn còn phát tác thường xuyên lắm ư?”
Vừa nhắc tới chuyện , tâm trạng Hoàng đế rõ ràng chút vui: “Thôi, đừng nhắc nữa.”
Lâm Mạn Mạn theo sát Trưởng công chúa, lúc , nàng khẽ ngẩng đầu quan sát Hoàng đế.
Tóc Hoàng đế hoa râm, sắc mặt xám xịt, xanh xao mấy khỏe mạnh, hốc mắt trũng sâu, giữa đôi mày ngưng tụ nỗi thống khổ cùng bực dọc khôn nguôi, ngón tay thỉnh thoảng vẫn day day huyệt thái dương.
Người bệnh tật dày vò bấy lâu. Bất cứ ai bệnh triền miên, tâm trạng đều khó mà lên , Hoàng đế cũng chẳng ngoại lệ.
Nàng lén lút liếc Hoàng đế một nữa. Nếu lầm, giữa mi tâm Hoàng đế một vết đen. Đây dường như là biểu hiện của việc trúng độc.
nếu rõ ràng đến thế, Thái y viện thể phát hiện ?
Lâm Mạn Mạn trong lòng nghi hoặc, lúc nàng dám gì nhiều.
Trưởng công chúa bước lên , bên cạnh Hoàng đế: “Chuyến đến Long Sơn huyện, nhi thần quả thực mở mang tầm mắt nhiều. Thì bá tánh dân gian trồng trọt lợi hại đến thế. Nếu lương thực khắp nơi trong thiên hạ đều sản lượng như , bá tánh còn chịu đói?”
Hoàng đế tuy tâm trạng vẫn còn tồi tệ, nhưng khi nàng nhắc tới nông chính, Hoàng đế vẫn vô cùng hứng thú.
“Đồn Điền Tư thua . Trận cá cược , trong thiên hạ đều rõ. Trẫm sẽ thất hứa. Ngày khác trẫm sẽ đích gặp mặt kỳ nữ .”
Trưởng công chúa hề tiết lộ phận của Lâm Mạn Mạn, mà : “Phụ hoàng bây giờ sắc mặt , nhi thần đang sai ma ma dạy nàng quy củ diện kiến Thánh thượng, còn cần vài ngày nữa. Mấy ngày phụ hoàng cứ việc điều dưỡng thể cho thật .”
Hoàng đế khẽ thở dài một tiếng: “Hoàng nhi nào thể của trẫm, nào một sớm một chiều là thể điều dưỡng ? Thái y viện chẳng lấy một nhân tài nào cả.”
Trưởng công chúa : “Nhi thần xót thương phụ hoàng, nên chuyến dân gian cũng hết sức tìm kiếm danh y. Thật sự khiến nhi thần tìm một bản lĩnh.”
Vừa cho lui hết tả hữu, trong thiên điện lúc còn ai khác. Trưởng công chúa vẫy vẫy tay, hiệu Lâm Mạn Mạn tiến lên.
Hoàng đế danh y, trong đôi mắt đục ngầu lóe lên một tia sáng yếu ớt, chỉ là khi trông thấy nữ tử trẻ tuổi mặt, giọng điệu pha thêm chút hoài nghi và thiếu kiên nhẫn.
“Chẳng lẽ chính là danh y mà hoàng nhi ? Hoàng nhi, con lừa gạt ?”
Hoàng đế phản ứng như , Trưởng công chúa cũng lấy lạ, mà kiên nhẫn giải thích: “Phụ hoàng, nàng tuy tuổi tác lớn, nhưng là hậu nhân của Tiết gia. Nhi thần phụ hoàng san sẻ nỗi ưu phiền, nên dẫn cung . Dù thái y gần đây cũng biện pháp nào khả quan, bằng cứ để nàng thử xem , phụ hoàng thấy thế nào?”
Nhắc tới hậu nhân của Tiết gia, thần sắc Hoàng đế dịu một chút, nữa đ.á.n.h giá mặt.
“Người thật sự là hậu nhân của Tiết gia ư?”
Lâm Mạn Mạn dám nhiều lời. Nàng nào thế của , những điều đều do Trưởng công chúa .
Lúc Hoàng đế hỏi đến, nếu thừa nhận, vạn nhất sự thật như thế, há chẳng sẽ trị tội khi quân ?
Trưởng công chúa thể đắc tội, Hoàng đế càng thể đắc tội. Vì nàng trầm mặc, chỉ quỳ xuống dập một cái đầu.
Trưởng công chúa hẳn là hiểu những gì Lâm Mạn Mạn đang nghĩ, hề khó nàng về chuyện . Thấy nàng , liền : “Chuyện cũng là cơ duyên trùng hợp. Đã như , nhi thần nghĩ lẽ duyên phận tới, bằng cứ để nàng thử xem . Phụ hoàng, nhi thần lo cho lắm đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-giu-khong-gian-linh-tuyen-nha-day-kho/chuong-246-duong-nhu-la-trung-doc.html.]
Hoàng đế tuy chút tin tưởng, nhưng đây là tấm lòng của chính con gái .
Vả Trưởng công chúa cũng đúng, xem thử cũng sẽ chẳng . Dù Thái y viện cũng hết cách .
“Thôi , thôi . Nếu thật sự chút duyên phận với Tiết gia, để nàng xem thử cũng chẳng ngại. Nàng cứ dậy , cho dù chữa khỏi, trẫm cũng trị tội nàng.”
Đây coi như là một tấm kim bài miễn tử , nhưng Lâm Mạn Mạn cũng dám lơi lỏng.
Cái gì mà quân vô hí ngôn (vua đùa). Thật sự chọc giận Hoàng đế , há chẳng g.i.ế.c thì cứ g.i.ế.c đó .
“Vâng, dân phụ đây liền Bệ hạ bắt mạch.” Nói đoạn, Lâm Mạn Mạn nửa quỳ mặt , đưa tay đặt lên mạch đập, cẩn thận cảm nhận.
Nàng một đại phu giỏi, bình thường tâm tư vốn đặt chuyện , nên cũng chỉ học chút ít da lông.
Việc học hành , trồng dưa dưa, trồng đậu đậu, bản bỏ công sức, thu hoạch đây?
Chỉ là lẽ do gian riêng, Lâm Mạn Mạn phát hiện đối với trúng độc cảm nhận đặc biệt mạnh mẽ.
Mạch đập của bọn họ sẽ giống thường, điều nàng kiểm chứng từ Tạ Ứng Sơ và Từ Cẩn, nhưng cũng dám khẳng định tất cả những trúng độc đều sẽ biểu hiện ngoài.
Bệnh tình của Hoàng đế kỳ lạ như , Thái y viện bó tay cách nào trị , nàng quả thực lý do để hoài nghi là trúng độc.
Mạch tượng của Hoàng đế dường như khác gì thường, nhưng chỉ cần cẩn thận cảm nhận, sẽ vẻ bình tĩnh đó ẩn chứa sóng ngầm cuồn cuộn.
Mạch tượng sâu bên trong hỗn loạn đến cực điểm, nhưng biểu hiện ngoài vô cùng . Chẳng trách ai từng nhắc đến việc Hoàng đế trúng độc.
Hay là kẻ hạ độc thủ đoạn thông thiên, cả Thái y viện dù chẩn mạch tượng cũng dám rõ, nên mới cứ thế mà che giấu?
Lâm Mạn Mạn cẩn thận chẩn mạch mấy , kết quả đều như một. Nàng đang suy tính đối sách.
“Thế nào , nàng thể thể của trẫm vấn đề gì ?” Hoàng đế trầm giọng hỏi.
Lâm Mạn Mạn rút tay về, cung kính đáp: “Bệ hạ, dân phụ quả thật phát hiện một chút vấn đề, nhưng mấy rõ ràng. Dân phụ xem mạch án của mấy năm gần đây, thể thỉnh thái y cung cấp ?”
Hoàng đế cũng thật sự tin tưởng Lâm Mạn Mạn, nhưng Trưởng công chúa kiên định tin rằng Lâm Mạn Mạn chính là hậu nhân của Tiết Cửu Châm.
Nếu ngay cả nàng cũng biện pháp, thì thái y nhất định càng thể biện pháp. Nàng nhất định nắm bắt lấy cơ hội .
Vả Lâm Mạn Mạn phát hiện một chút vấn đề, thì đây chính là chuyện . Kết hợp với mạch án mà xem, chừng nhanh sẽ thể phát hiện vấn đề thật sự.
Cho nên Hoàng đế còn biểu thái, Trưởng công chúa trực tiếp ngay: “Được, đương nhiên là .”
Nói xong, nàng hướng về Hoàng đế mà hạ giọng: “Phụ hoàng, chỉ đem mạch án đối chiếu, mới thể phụ hoàng rốt cuộc xảy vấn đề gì, ?”
Dù cũng bắt mạch , cũng gì đáng để so đo nữa.
Hoàng đế gật đầu, Trưởng công chúa lập tức : “Người ! Mau mời Thái y viện viện phán tới!”
Rất nhanh cung nhân rời , Lâm Mạn Mạn trong lòng vô cùng căng thẳng. Trong lúc vô tri vô giác, dường như rơi hiểm cảnh.
Nếu thể ngọn ngành, là bệnh tình Hoàng đế căn bản như thế, chỉ e việc cũng dễ dàng kết thúc .
Lúc cũng chỉ thể trông cậy Trưởng công chúa phát huy thực lực, thật sự thể điều hứa.
nếu chuyện thuận lợi, thì đối với nàng nhất định sẽ lợi ích.