Nắm giữ Không gian Linh Tuyền, nhà đầy kho - Chương 243: Tiến kinh diện kiến Thánh thượng
Cập nhật lúc: 2025-10-25 13:43:02
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi hỏi rõ thời gian, còn hai ngày nữa sẽ khởi hành. Trưởng công chúa trải qua hành trình dài xe ngựa, cũng cần nghỉ ngơi một chút mới thể tiếp tục lên đường.
Lâm Mạn Mạn vặn thời gian sắp xếp việc xung quanh . Chuyến khi nào mới thể trở về, nếu lỡ mất việc quan trọng ở ruộng đồng thì sẽ rắc rối lớn.
May mắn , những ở trang viên đều quen việc, Hạ thím, Vương thím, và Lý thúc đều tháo vát. Có họ ở đó, chung sẽ xảy chuyện gì lớn.
Tô Thị chỉ trông coi bên bếp núc, của Túy Tiên Lầu giúp đỡ, chuyện gì cũng để bàn bạc.
Còn Mạnh Thị thì thể quán xuyến việc, nàng quen thuộc với công việc của nông trang, gặp tình huống khẩn cấp cũng cách xử lý.
Chỉ là Lâm Mạn Mạn tìm một đáng tin cậy giúp đỡ, cũng là vì lo sợ lúc thể lo liệu , một thể dùng thì lòng cũng đến mức hoang mang.
Nàng gọi những cùng mở cuộc họp, việc dù lớn nhỏ đều sắp xếp cẩn thận một lượt.
“Dược liệu trong ruộng đến thời gian thu hoạch, phơi khô nhanh nhất thể. Túy Tiên Lầu sẽ phái đến lấy, những d.ư.ợ.c liệu quan trọng, d.ư.ợ.c thương đặt hàng , thể chậm trễ một chút thời gian nào.”
Đây là việc cuối cùng Lâm Mạn Mạn dặn dò, bộ đều là một ít t.h.u.ố.c trị thương. Nàng vẫn luôn trồng những d.ư.ợ.c liệu , thông qua Thẩm Hành Chi gửi đến bên cạnh Tạ Ứng Sơ.
Chắc hẳn tìm nhiều cựu bộ hạ, nếu họ đều trúng độc thì sẽ cần những d.ư.ợ.c liệu , tuyệt đối dám sơ suất.
Những d.ư.ợ.c liệu trồng cấy trong gian, nàng điều chế theo công thức chữa thương đây, còn là loại cô đặc, thứ giao riêng cho Tô Thị.
“Nương, của Túy Tiên Lầu đến, nương xem ai quen thuộc . Nếu thì nương đích đến trấn giao thứ cho Vương quản sự, nên thế nào.”
Tô Thị cất kỹ đồ vật, “Con yên tâm , những ngày con cũng sẽ việc cẩn thận. Con xem nào như ? Bình thường quen ỷ con gái, con gái việc vắng mới nghĩ đến việc lo liệu, quả thật quá nhàn rỗi .”
Lâm Mạn Mạn một tiếng, “Nương vì chúng con mà vất vả bao nhiêu năm, vốn dĩ nên hưởng phúc. Bây giờ con vẫn còn để nương nấu cơm ở trang viên, con còn cảm thấy áy náy đây.”
Hai con , đều bật , mắt Tô Thị đỏ, “Con bây giờ lớn , cũng bản lĩnh. Nương thật giúp con san sẻ, nhưng nương bản lĩnh như con, chỉ thể để con tự ngoài bôn ba. Bất cứ lúc nào cũng nhớ, an của bản mới là quan trọng nhất.”
“Vâng, con nhớ .”
Lúc , tại một tư trạch ở Long Sơn huyện, Thẩm Hành Chi chăm chú án, thấy ngẩng đầu khỏi bản đồ, mới , “Thật sự về xem ?”
Tạ Ứng Sơ cất bản đồ, “Mấy chỗ nguy hiểm đều đ.á.n.h dấu , cũng sắp xếp âm thầm bảo vệ, đảm bảo chuyện đường tiến kinh đều thuận lợi. Những việc còn xin Thẩm chưởng quỹ hãy bận tâm nhiều hơn.”
Thẩm Hành Chi , “Ngươi cũng sẽ . Bây giờ Trần Các lão sự tồn tại của Mạn Mạn, thông qua nàng để khống chế vây cánh của Tam hoàng tử, ông cũng sẽ để Mạn Mạn gặp chuyện.”
Tạ Ứng Sơ dám lơ là, khắp nơi đều là hiểm nguy. Chàng thể ở bên bảo vệ áy náy, dù thế nào cũng dốc lực đảm bảo an cho nàng.
“Tạ tướng quân, câu hỏi vẫn trả lời. Hiếm cơ hội ngang qua đây, thật sự về xem ? Mạn Mạn nàng nhớ đấy.”
Tạ Ứng Sơ trầm mặc chốc lát, cất bút, “Hiện giờ đại sự định, vẫn là đối tượng triều đình truy bắt. Lúc càng cách xa nàng càng .”
Thẩm Hành Chi nhịn , “Có lúc thật sự bội phục định lực của . Mọi việc vẫn thuận lợi chứ?”
Tạ Ứng Sơ nhẹ nhàng gật đầu, tiết lộ quá nhiều, “Ta lập tức lên đường đến Bắc cảnh, thể cùng Mạn Mạn tiến kinh. Chuyến tiến kinh chắc chắn sẽ đơn giản như , mong Thẩm chưởng quỹ hãy giúp đỡ từ trong đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-giu-khong-gian-linh-tuyen-nha-day-kho/chuong-243-tien-kinh-dien-kien-thanh-thuong.html.]
“Huynh yên tâm.” Thẩm Hành Chi gật đầu, “Tạ tướng quân ở ngoài cũng hãy cẩn thận điều. Có gì cần giúp đỡ, cứ theo cách cũ báo cho , Thẩm mỗ nhất định dốc hết sức .”
Sau khi hai bàn bạc xong việc thì chia tay, đêm hôm đó, Tạ Ứng Sơ liền lên đường về phía Bắc cảnh, mỗi bước cảm thấy lòng đau đớn thêm một phần.
sự chia ly lúc là để thể ở bên hơn, nỗi đau thể chịu đựng .
Đến ngày xuất phát, Lâm Mạn Mạn mặc một bộ xiêm y mới sạch sẽ, vải bông mềm mại màu xanh nhạt, bên những bông hoa nhỏ li ti. Trên đầu búi tóc cài một dải lụa cùng màu hoa văn, trông nàng là một phụ nhân thôn quê sạch sẽ, gọn gàng.
Mà nàng tuổi trẻ, dung mạo xinh , dáng thẳng tắp, chỉ cần ăn mặc giản dị như khiến khác thể rời mắt.
Trưởng công chúa hai ngày gặp nàng, hôm nay gặp thì vô cùng vui mừng, “Mạn Mạn, nàng lên xe cùng bổn cung.”
Lâm Mạn Mạn ngần ngại, “Điện hạ, điều dường như hợp quy củ.”
Xe ngựa của Trưởng công chúa, nàng thể tùy tiện lên ?
Trưởng công chúa , “Bổn cung là , nàng lên xe . Trên đường buồn tẻ lắm, chuyện mới thú vị. Nàng cứ coi như là bầu bạn cùng bổn cung.”
“Vâng.” Vì là yêu cầu của Trưởng công chúa, Lâm Mạn Mạn thể từ chối, liền lên xe cùng Trưởng công chúa.
Suốt chặng đường kinh nhưng hiểm, Trưởng công chúa chịu xóc nảy, nên chậm, mất mười ngày mới đến kinh thành.
Mặc dù cỗ xe ngựa thoải mái, nhưng Lâm Mạn Mạn từng xe ngựa lâu như , chờ đến khi tới kinh thành, nàng chỉ cảm thấy m.ô.n.g tê dại còn tri giác, hơn nữa trong lòng còn chất chứa chuyện, căn bản tâm trạng để ngắm sự phồn hoa của đường phố kinh thành.
Cỗ xe ngựa trực tiếp trở về phủ của Trưởng công chúa, “Nàng tiến kinh là để diện kiến Thánh thượng, còn cần chuẩn nhiều hơn nữa. Bổn cung sẽ cho ma ma dạy lễ nghi dạy nàng quy tắc diện kiến, những ngày nàng cứ ở tạm trong phủ công chúa, cũng tiện bầu bạn với .”
Xem Trưởng công chúa thật sự cảm thấy duyên với nàng, lát thì bầu bạn, về đến kinh thành cũng trực tiếp đưa nàng về nhà.
Lâm Mạn Mạn đương nhiên bằng lòng. Ở kinh thành thích, lạ nước lạ cái, khắp nơi ẩn chứa nguy hiểm, Trưởng công chúa bảo vệ thì còn gì bằng.
“Đa tạ Trưởng công chúa, chê dân phụ thô tục là .”
Trưởng công chúa , “Bổn cung bên cạnh thiếu nàng một sống động như , gặp như cố nhân. Trên đường nàng kể cho bổn cung bao nhiêu chuyện, bổn cung vẫn đủ .”
Đều là những chuyện thú vị dân gian, chuyện vặt trong nhà, chuyện thôn xóm. Nhà ai mới cưới vợ, nhà ai đứa trẻ nghịch ngợm. Nếu ở trong thôn mà gọi một thím nào đó đến, họ còn thể kể hơn nữa, ai ngờ Trưởng công chúa thích đến .
Lâm Mạn Mạn thầm nghĩ, lẽ nào đây chính là truyền thuyết về việc ăn mãi thức ăn ngon thành ngán, thỉnh thoảng gặm một quả dưa chuột để cải thiện khẩu vị?
“Vâng, Trưởng công chúa gì, dân phụ sẽ ạ.”
Cứ như , Lâm Mạn Mạn trực tiếp ở phủ Trưởng công chúa.
Ám vệ do Tạ Ứng Sơ phái vẫn ẩn trong bóng tối, hề lơ là cảnh giác chút nào.
Đây là phu nhân của tướng quân bọn họ, tướng quân hủy dung, tìm một vợ dễ dàng gì ? Nhất định bảo vệ thật .