Nắm giữ Không gian Linh Tuyền, nhà đầy kho - Chương 210: Giết gà dọa khỉ

Cập nhật lúc: 2025-10-25 13:40:14
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thím Hạ Lý Thị, nàng lời nào, chỉ dậm chân chạy về nhà.

 

Thím Hạ lúc vẫn còn mù mịt, nhưng nghĩ chắc chắn là con dâu cả của lời nên .

 

“Các ngươi là chuyện gì ? Kể cho , giờ đang như lạc mây mù, chẳng rõ gì cả.”

 

Mấy phụ nhân khác chứng kiến bộ, đương nhiên là chuyện gì, nhưng chuyện các nàng cũng .

 

Nếu các nàng cùng Lý Thị chuyện phiếm ở đây, Lý Thị cũng sẽ càng càng hăng, và cũng sẽ ầm ĩ đến mức khó coi như .

 

“Haizz, thì vẫn là của chúng .”

 

Mấy con dâu quyết định kể rõ chuyện, thím Hạ tức giận nhẹ, “Con bé thật là giữ mồm miệng, bao nhiêu mà vẫn , thật sự chọc tức c.h.ế.t mà.”

 

Mấy khác vội vàng tản , Nhị Ngưu an ủi thím Hạ, “Mẹ ơi, đừng giận nữa, về nhà chuyện với chị dâu . Nói lưng khác là chuyện , còn để cho Mạn Mạn thấy. Bình thường đối xử với nhà như , lòng con thực sự áy náy.”

 

Thím Hạ , “Ai bảo chứ? Giờ thật sự còn mặt mũi nào mà gặp khác.”

 

Hai con vội vàng về nhà, Lý Thị đang ở trong phòng lóc t.h.ả.m thiết, nhốt Đại Ngưu ở bên ngoài, Đại Ngưu còn chuyện gì xảy .

 

Thím Hạ về nhà xem xét, nàng bắt đầu , khi chia nhà, nàng cũng lười Lý Thị gì, chỉ là chuyện hôm nay ảnh hưởng đến nhà họ Hạ, chứ một Lý Thị.

 

Lần thím Hạ cũng nén giận, “Ngươi còn mặt mũi mà ? Ta hỏi rõ ràng chuyện , nếu ngươi trêu chọc , nếu ngươi thể quản cái miệng của , thì chuyện thành thế ?”

 

Đại Ngưu , vội vàng hỏi chuyện gì, “Mẹ, chuyện gì ạ? Nàng về đến nhà phòng , con khuyên thế nào cũng , là ai bắt nạt nàng?”

 

Thím Hạ hừ lạnh một tiếng, “Còn thể là ai bắt nạt? Chẳng tự quản cái miệng, ngoài , ghê gớm lắm, kết quả để cho Mạn Mạn thấy, nàng dạy dỗ một trận mặt , giờ thì còn mặt mũi nào, chỉ chạy về lóc.”

 

Đại Ngưu xong cau mày, thím Hạ mắng, “Chia nhà cũng quản các ngươi, nhưng ngươi xem các ngươi sống cái kiểu gì? Trong làng nhà nhà đều sống hơn , còn hai vợ chồng ngươi thì ? Tiền bạc khá hơn chút, ngoài còn đổi gì ?”

 

“Nếu nhờ chúng tiếp tế, các ngươi còn chẳng sống nổi những ngày như thế , nay còn điều, quản cái miệng của , bệnh cũ tái phát đến khác, thấy sớm muộn gì cũng tan nát cái nhà thôi.”

 

Lý Thị trong phòng thấy lời trách móc của chồng, trong lòng càng thêm uất ức, mở cửa , “Mẹ, nàng mắng con sinh con, còn đ.á.n.h con giữa thanh thiên bạch nhật, chuyện quản?”

 

Thím Hạ , “Người là sự thật, cửa nhà họ Hạ lâu như , ngươi sinh đứa con nào ? Người một câu sự thật ngươi chịu , ngươi ở đằng khác cưới xin đàng hoàng thì là ?”

 

“Ta cho ngươi , đ.á.n.h một cái tát mặt là nhẹ , nếu gặp nóng tính, ngươi mà như thế, sẽ cầm d.a.o phay đuổi theo ngươi ngay, loại lời thể tùy tiện ?”

 

Đại Ngưu lúc mới thì vợ còn những lời như , quả thực là quá đáng.

 

“Nàng bậy bạ ở bên ngoài chứ? Ta sớm với nàng , đừng nhiều chuyện vớ vẩn, để thấy , nàng cứ nhớ lời ?”

 

Thím Hạ nể nang nàng chút nào, “Nếu nàng thể nhớ lời, nhà chúng cũng chẳng đến mức đắc tội khác hết đến khác, tất cả đều nhờ cái miệng của nàng . Sau khi chia nhà thì trở thành một con chuột, cả ngày mang đồ về nhà đẻ, thấy các ngươi sống gì cũng đáng đời.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-giu-khong-gian-linh-tuyen-nha-day-kho/chuong-210-giet-ga-doa-khi.html.]

“Ngươi coi thường Mạn Mạn như , thì đừng lấy đồ từ nhà của chúng nữa, chúng là nhờ cậy mới cuộc sống , dám đem những thứ bẩn mắt ngươi.”

 

Thím Hạ hôm nay thực sự nổi giận, những khác khuyên cũng , ở trong sân mắng một hồi dài.

 

Sau đó đóng cửa nhà , chỉ để một Đại Ngưu ngơ ngẩn trong gió.

 

Lý Thị vẫn ngừng , Nhị Ngưu cũng nổi nữa, thở dài , “Đại ca, thấy nên quản lý chị dâu , cứ thế thì cuộc sống ngày càng tệ.”

 

Đại Ngưu em trai mấy câu, mặt cũng chút giữ nổi, u sầu gật đầu, kéo tay Lý Thị về phòng.

 

Ngay đó trong phòng bọn họ truyền tiếng cãi vã ầm ĩ, la, thím Hạ ở nhà thấy, một chút ý định khuyên giải cũng .

 

Bà Hạ lão , “Không xem thử ?”

 

“Xem gì mà xem, Đại Ngưu cũng nên nhớ lấy bài học , vợ của nó cả ngày gây chuyện bên ngoài, cuộc sống thế nào cũng sẽ xáo trộn, cứ thế mà cãi , cãi tan lẽ sống hơn.”

 

Nghe lời , những khác cũng gì nữa, đêm đó hai vợ chồng cãi đến nửa đêm mới yên.

 

Sáng hôm chuyện lan truyền khắp làng, tính tình của Lâm Mạn Mạn đây họ chứng kiến, càng khắc sâu trí nhớ, buôn chuyện trong làng lập tức giảm hẳn.

 

Lâm Mạn Mạn chính là kết quả như , cuộc sống đủ khổ , còn chịu đựng lời đàm tiếu của khác khắp nơi, chẳng càng khổ hơn ?

 

Không nhịn thì nhịn, thỉnh thoảng phát điên một chút, để khác dám chọc ngươi, vô hình chung giảm bớt nhiều phiền phức.

 

Lâm Mạn Mạn mỗi ngày đều đến trang viên, Tạ Ứng Sơ lên kế hoạch từ , tiến độ công trình nhanh.

 

Bên cạnh xây xong một gian nghị sự đường, bằng tre, thanh nhã.

 

Nắng ấm mùa đông xuyên qua rèm tre chiếu , mang theo một chút cảm giác thanh lạnh, Lâm Mạn Mạn bàn nhỏ, xem xét các công việc xây dựng trang viên và kế hoạch trồng trọt mùa xuân.

 

Ngoài cửa truyền đến một tràng tiếng bước chân, thím Hạ bước , “Mạn Mạn, Thẩm đông gia của Túy Tiên Lâu đến .”

 

Lâm Mạn Mạn vội vàng đón , quả nhiên thấy Thẩm Hành Chi và Vương chưởng quỹ đang về phía , khoác một chiếc áo choàng lông chuột dày dặn màu xám, trông như trải qua gió bụi, mặt mang nụ nho nhã thường thấy.

 

“Thẩm đông gia, gần đây ngài rảnh rỗi lắm ? Trước gặp một cũng , giờ thường xuyên gặp mặt.” Lâm Mạn Mạn , mời bọn họ , thím Hạ vội vàng pha .

 

Thẩm Hành Chi trực tiếp xuống, quanh tứ phía, “Ta dám thường xuyên đến đây, nơi ngày ngày đều đổi, nếu thường xuyên , e là tìm thấy đường mất.”

 

Lâm Mạn Mạn tủm tỉm, “Vẫn là do ngài chỉ điểm đúng đắn, nếu tiến độ nhanh như .”

 

Thẩm Hành Chi về phía nàng, chú ý đến cách ăn mặc khác biệt của nàng, vẫn là một thiếu nữ, là trang phục phụ nhân.

 

“Lâm nương tử tin vui ? Dù chúng cũng là bằng hữu, mời ?”

 

Loading...