Nắm giữ Không gian Linh Tuyền, nhà đầy kho - Chương 153: Liệu có ai báo tin

Cập nhật lúc: 2025-10-25 13:33:36
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Chu đại nhân đây là thả ư?” Bạch Đức Xương hiển nhiên mất kiên nhẫn, còn thời gian rảnh rỗi mà nhảm với ở đây.

 

Tri huyện Chu : “Không bổn quan thả, vốn dĩ tạo chút thuận lợi cũng chẳng là gì, nhưng nhà của nạn nhân đồng thời nộp đơn tố giác lên cả hai bên huyện nha, nếu bổn quan việc theo đúng quy củ, chuyện nếu lớn chuyện, e rằng sẽ khó mà thu xếp thỏa.”

 

“Còn về kẻ phạm tội Lương Huy, đợi khi việc giải quyết thỏa, cũng sẽ chuyển giao đến phủ nha, đến lúc đó bổn quan thật sự còn quản nữa.”

 

Bạch Đức Xương hừ lạnh một tiếng: “Chu đại nhân hiện giờ càng ngày càng bản lĩnh, nhiệm kỳ kết thúc, e rằng sẽ thăng quan tiến chức .”

 

“Không dám mơ ước.”

 

Chuyện đến nước , Bạch Đức Xương cũng chẳng còn gì để , chỉ thể về hỏi tỷ phu , vì chuyện liên quan đến phủ thành, thì tìm cách từ phía đó.

 

Hắn chắp tay lưng, bước nhanh như bay mà rời , Tri huyện Chu lúc mới lạnh giọng châm chọc: “Cần cù đèn sách mấy chục năm, chỉ vì cái chức quan bé nhỏ , ứng phó với hạng bụng hai lạng mực, thật đáng buồn đáng than!”

 

Lý sư gia : “Bạch Đức Xương quả là ngông cuồng, cũng nên chuyện gì đó để dập bớt khí thế của , chỉ là vụ án đầu độc e rằng cách nào liên quan đến , thật đáng tiếc.”

 

Tri huyện Chu dùng tay xoa mặt: “Với tình hình hiện tại, liên quan đến thì cũng , nếu chuyện sẽ càng phiền phức hơn, vụ án Lưu Hồ Tử sát hại điều tra kỹ lưỡng, bỏ qua một chút manh mối nào.”

 

“Vâng.” Lý sư gia cũng căm ghét tột cùng loại như Bạch Đức Xương, chỉ là nếu yên , bây giờ thể động đến , nhưng nếu bằng chứng rõ ràng, đương nhiên cũng sẽ dễ dàng bỏ qua cho .

 

Tri huyện Chu thở dài: “Bổn quan cái chức phụ mẫu quan , nhiều việc , may mà trả sự trong sạch cho Lâm Mạn Mạn và Lại Phúc thôn, cũng coi là vô dụng, mấy tên phạm nhân sẽ xử lý theo pháp luật.”

 

“Vâng.”

 

Bạch Đức Xương hậm hực về nhà, lập tức gửi một phong thư đến phủ thành, đương nhiên là tỷ phu của dạy dỗ Chu Đồng, đồng thời tìm cách đưa Lương Huy ngoài.

 

Triệu Hải đưa nội trạch, quả thực là một tuyệt sắc giai nhân, nếu vì bộ dạng mỹ miều của nàng , hôm nay cũng lười một chuyến .

 

Đã nhận đồ của , thì việc cho , đưa Lương Huy ngoài chẳng là chuyện nhỏ ?

 

Ai ngờ cái tên Chu Đồng là kẻ mặt , dám cả gan đối đầu với , lúc Bạch Đức Xương cũng nổi giận, trong thư mắng Chu Đồng một trận, ý là để tỷ phu của tự xem xét mà xử lý.

 

Sau khi xong thư, vẫn còn giận nguôi, xoa xoa trán: “Thế nào ? Người trong nội trạch chịu ?”

 

Quản gia ở một bên đáp lời: “Bẩm lão gia, vẫn ăn uống.”

 

Bạch Đức Xương phá lên ha hả: “Thú vị! Lão tử thích loại thú vị ! Nếu mà tùy tiện theo lão tử , cảm thấy vô vị, cứ tiếp tục canh chừng cho , xem nàng xương cứng đến mức nào.”

 

Quản gia ứng tiếng, Bạch Đức Xương : “Mấy ngày nay bảo Ngô Hữu Đức đừng đến tìm , việc thành nông nỗi đó, bây giờ gặp .”

 

“Vâng, cũng là mặt , hôm qua đến một chuyến, hôm nay thì đến nữa, nhưng may mà chuyện xử lý thuận lợi, liên lụy đến lão gia.”

 

Bạch Đức Xương lạnh một tiếng: “Xem một nha đầu vô danh tiểu , quả thật tốn chút sức lực mới thể đối phó, Lưu Hồ Tử mới c.h.ế.t, lúc đừng nên xuất đầu lộ diện, đợi một thời gian nữa hãy .”

 

……

 

Bên ngoài Bạch trạch, Ngô Hữu Đức dạo một vòng cũng về, rằng lúc Bạch lão gia gặp , cơn giận ít nhất lâu mới nguôi ngoai .

 

Đợi đến đường lớn bên ngoài, Lâm Hoành Viễn lập tức đón lên: “Tỷ phu, thế nào ạ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-giu-khong-gian-linh-tuyen-nha-day-kho/chuong-153-lieu-co-ai-bao-tin.html.]

 

Ngô Hữu Đức hừ một tiếng: “Ngươi thế nào? Nếu vì ngươi, thể hỏng việc ? Lần mặt Bạch lão gia coi như mất hết mặt mũi , vất vả lắm mới khiến tin tưởng , giờ thì công cốc hết.”

 

Lâm Hoành Viễn : “Tỷ phu là bản lĩnh, việc gì vội vàng lúc , Bạch lão gia vẫn sẽ trọng dụng thôi.”

 

Hiện tại cũng chỉ thể những lời như , dỗ dành Ngô Hữu Đức vui lòng, nếu Ngô Hữu Đức một khi tức giận, sẽ trực tiếp đuổi khỏi nhà.

 

Hai về Dương Liễu trấn hai ngày, hai ngày nay Ngô Hữu Đức luôn cố gắng gặp Bạch lão gia một , nào ngờ cứ liên tục gặp trở ngại, e rằng Bạch lão gia thật sự hài lòng.

 

Lâm Hoành Viễn trong lòng bực bội, vốn nghĩ thế nào cũng sẽ thành công, nhất định thể lừa Lâm Mạn Mạn một vố đau.

 

Ai ngờ Lâm Mạn Mạn vận khí đến , một kế hoạch chặt chẽ như thế, quyền thế phía , mà cũng thể khiến nàng thoát .

 

Chẳng khác nào ông trời cũng giúp đỡ, tại ông trời giúp Lâm Mạn Mạn mà giúp ?

 

Lâm Hoành Viễn chỉ cảm thấy ông trời bất công, chuyện xui xẻo đều đổ dồn lên đầu .

 

Ngô Hữu Đức bĩu môi: “Là ngươi với vạn vô nhất thất, nếu tận tâm hơn vài phần , ngươi ngươi quen thuộc với Lại Phúc thôn ?”

 

Lâm Hoành Viễn lập tức biện hộ cho : “Là quen thuộc mà, đường quả thực sai, lợn c.h.ế.t cũng thuận lợi ném , ai ngờ bọn họ cảnh giác đến thế, sớm phát hiện , còn chuẩn .”

 

“Tỷ phu, một lòng vì , cũng lập công, đừng trách .”

 

Vừa chuyện, hai đến Ngô gia.

 

Lâm Hoành Viễn xoa xoa tay, dỗ dành Ngô Hữu Đức vui vẻ, cuối cùng cũng thuận lợi Ngô gia.

 

Chu thị đuổi khỏi nhà, Lâm Hoành Viễn chuyện , cũng ý định đòi hỏi lời giải thích ở Ngô gia.

 

Đối với , Chu thị ở đây căn bản chẳng quan trọng, điều quan trọng là một nơi an .

 

Lúc cửa hàng phía đang bận rộn, Ngô lão thái một ở hậu viện dỗ dành đứa trẻ, thấy bọn họ , sắc mặt lập tức trở nên khó coi.

 

Ngô Hữu Đức : “Nương, bảo Uyển Uyển lấy cho ít tiền, gần đây bên ngoài chút trục trặc, cần tiền để xoay sở.”

 

Lần việc , đắc tội Bạch lão gia, thì lấy một ít tiền đưa cho những bên cạnh , nếu còn thể trọng dụng?

 

Ngô lão thái bĩu môi: “Ngươi thật sự coi tiền bạc trong nhà là gió thổi đến ? Ngươi suốt ngày chẳng chuyện tử tế, còn dẫn theo đám bạn bè đến nhà, cái nhà đều nhờ Uyển Uyển gánh vác, nàng chẳng qua là một nữ nhân, thể kiếm bao nhiêu tiền? Bây giờ vẫn còn nợ tiền hàng của trả, còn đang nghĩ ngươi lấy ít tiền đây.”

 

Ngô Hữu Đức định thêm nữa, dù nương của cũng chỉ che chở cái nữ nhân , đợi cơ hội tự cửa hàng mà lục lọi là .

 

Hắn dẫn Lâm Hoành Viễn đến căn phòng bên cạnh, Ngô lão thái thở dài một tiếng, cũng những ngày tháng như khi nào mới kết thúc.

 

Một lát , Lâm Uyển Uyển việc đến hậu viện một chuyến, Lâm Hoành Viễn bên cửa sổ một cái, đột nhiên nảy một ý nghĩ.

 

Trong mắt thoáng qua một tia ác ý, đồng thời vài phần khoái trá.

 

“Tỷ phu, Lâm Mạn Mạn chuẩn , liệu báo tin cho nàng ?”

 

 

Loading...