Nắm giữ Không gian Linh Tuyền, nhà đầy kho - Chương 109: Không Lo Ít Mà Lo Không Đều

Cập nhật lúc: 2025-10-25 13:28:51
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đương nhiên sẽ tò mò thiết như là ai nghĩ , Lâm Mạn Mạn thể kéo tên ngốc to xác chuyện , chỉ tìm một thợ giúp đỡ, nhưng đối phương thích nổi danh nên cũng cho nàng tên họ.

 

Công việc xây dựng nông trang đang tiến hành tấp nập, hoa màu trong ruộng cũng đang dần chín.

 

Thoáng cái đến mùa thu hoạch, khoai lang, khoai tây năm nay bội thu.

 

Trong thôn nhiều hộ gia đình đều trồng hai loại cây , so với lương thực nhà thì sản lượng quả thực đáng kinh ngạc, nhưng bọn họ phát hiện sản lượng cao bằng năm ngoái.

 

Lại đến thuê cho nhà Lâm Mạn Mạn, phát hiện khoai lang và khoai tây thu hoạch từ trong núi vẫn y như năm ngoái, to lớn, mỗi dây đều kết đầy củ.

 

Nhất thời nảy sinh nghi ngờ, tại cùng gieo trồng một thời điểm, bình thường cũng đều học Lâm Mạn Mạn, đáng tưới nước thì tưới nước, đáng bón phân thì bón phân, nhưng hoa màu kết khác ?

 

Rồi nông trang núi chiếm mấy chục mẫu đất, bước đầu quy mô, còn thể tự động tưới nước.

 

So sánh cả hai, trong lòng liền nảy sinh sự chênh lệch. Một thuê lâu dài ở nông trang, tâm lý liền âm thầm đổi.

 

Rõ ràng đều là cùng trải qua những ngày tháng khó khăn, tại nhà ngày càng sung túc hơn? Còn nhà thì bằng khác?

 

“Nha đầu Mạn bây giờ quả là phát đạt , nông trang xây lớn ghê, tốn bao nhiêu bạc nữa.”

 

Thật trong lòng họ là, cũng chẳng nàng lấy nhiều bạc đến thế.

 

“Cái đó là gì chứ? Nghe Túy Tiên Lâu cho nhiều tiền, Tô thị tay nghề , hình như bán vài công thức nấu ăn cho Túy Tiên Lâu, kiếm nhiều tiền đấy.”

 

, núi họ thuê việc cũng tốn ít tiền. Cũng là do tầm , lúc đầu nghĩ đến chuyện thuê. Cũng tại , ban đầu cứ nghĩ việc ruộng nhà , ngăn cản phu quân , nếu bây giờ cũng thể kiếm tiền .”

 

“Phải đó, cũng hối hận. Ai mà ngờ việc núi đó kéo dài mấy tháng liền. Giờ thì hết cơ hội , công ngắn hạn cũng đến lượt.”

 

Những lời đồn đại trong thôn bắt đầu trở nên chua chát, ban đầu còn truyền miệng riêng tư, nhanh đó trở nên công khai trắng trợn.

 

Những lời đương nhiên cũng sẽ truyền đến tai Lâm Mạn Mạn, nhưng nàng hề ngạc nhiên tình huống như .

 

Không lo ít mà lo đều, từ xưa đến nay, lòng vẫn luôn là như .

 

Các thôn dân vẫn kính phục Lâm Mạn Mạn, vẫn ơn sự cống hiến của nàng, nhưng trong đó cũng dần dần pha lẫn một chút ngờ vực và xa lánh.

 

Lâm Mạn Mạn quan tâm, nàng những chuyện đó vốn dĩ cũng vì mong ai ơn. Nói cho cùng vẫn là bản đành lòng, cộng thêm việc tích lũy thiện niệm để gian, kỳ thực cũng lòng riêng của .

 

Giờ đây cách chuyện của đổi, nàng cũng thấy gì, vẫn chuyên tâm việc của .

 

Lý thị mới trải qua mấy ngày an nhàn, liền chút yên. Thấy Lâm Mạn Mạn ngang qua nhà , nàng liền nhịn mà tiến tới chuyện với Mạnh thị đang giặt quần áo trong sân.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-giu-khong-gian-linh-tuyen-nha-day-kho/chuong-109-khong-lo-it-ma-lo-khong-deu.html.]

 

“Đệ , với Mạn Mạn thiết, hẳn là rõ nội tình chứ? Thật tình mà , những cây trồng từ hạt giống đó quả thật bằng năm ngoái, chẳng là do ?”

 

Mạnh thị vẫn im lặng, nàng tự tiếp: “Chẳng lẽ là nàng lén lút cấp cho loại ? Lý thì nàng cũng loại như .”

 

Mạnh thị liền ngẩng đầu lên biện giải Lâm Mạn Mạn: “Tẩu tử e là căn cứ. Khoai lang và khoai tây nhà Mạn Mạn thu hoạch về, tất thảy đều chất đống cùng , nào phân loại loại ? Cấp cho mấy thôn bên cạnh cũng đều y như , ý riêng nào?”

 

Lý thị : “Ta cũng chỉ bên ngoài đồn đại, thu hoạch đất quả thực bằng năm ngoái. nhà Mạn Mạn thì vẫn ảnh hưởng, hầm chứa của nhà nàng chất đầy ắp, những thứ khác đều bán cho Túy Tiên Lâu hết , chẳng bán bao nhiêu bạc nữa.”

 

“Bán bao nhiêu thì đó là của . Đó là do Mạn Mạn bản lĩnh, đất nhà nàng thu hoạch cũng là vì cách trồng trọt. Bằng , tại ban đầu là Mạn Mạn là đầu tiên trồng hai loại cây đó? Trong thôn nhiều như , thấy ai ?”

 

Lý thị chút , liền bĩu môi: “Đệ , cái miệng càng ngày càng dẻo đấy.”

 

Mạnh thị nàng , khẽ : “Tẩu tử nếu cảm thấy hạt giống , hãy tự tìm loại . Năm ngoái mẫu hảo tâm chia hạt giống cho đại ca và đại tẩu , đất nhà chúng còn trồng đầy đủ .”

 

“Ta thấy vụ thu hoạch năm nay cũng tệ. Những năm nhà nào mà thu về nhiều lương thực đến thế ? Thu một vụ là đủ ăn cả năm , mùa thu còn thu thêm một vụ nữa. Ngày tháng trôi qua thật , đủ .”

 

Lý thị nàng đang đủ, trong lòng vô cùng bất mãn. Hạ thẩm trở về, nàng cũng dám càn mặt chồng, vài câu cũng ngoài việc.

 

Hạ thẩm giúp Mạnh thị phơi quần áo, nhịn dặn dò: “Dân trong thôn ngày tháng sung túc , giờ thì đều quên hết thuở ban đầu Mạn Mạn giúp vượt qua khó khăn như thế nào. Gia đình chúng nhận nhiều ơn huệ như , thể nhớ đến cái của . Càng là lúc càng giữ chặt miệng .”

 

Mạnh thị gật đầu, khẽ : “Mẫu yên tâm , con là phân biệt trái. Gia đình chúng nay thiếu ăn thiếu mặc, tất thảy đều nhờ Mạn Mạn, con nào dám ngoài lời chứ?”

 

Hạ thẩm cảm thấy nhầm , con dâu thứ hai quả nhiên hơn con dâu cả. Chỉ riêng việc gặp chuyện mà phân rõ đúng sai thôi, Lý thị học mười năm cũng chẳng học .

 

Cây trồng ruộng thu hoạch xong, Lâm Mạn Mạn chỉ lấp đầy kho lương thực nhà , mà còn kiếm hơn trăm lượng bạc từ Túy Tiên Lâu.

 

Nàng trong lòng dân thôn nghi hoặc, khéo nông trang cũng xây dựng gần xong, nàng liền loan tin.

 

“Trong trang viên rau củ quả đều sẽ trồng, dưa trái và d.ư.ợ.c liệu cũng sẽ trồng. Sau , ai hứng thú đều thể đến mua cây con, chỉ cần giá vốn thôi. việc đất bội thu , đó là do bản lĩnh của mỗi . Ta thể bán hạt giống, bán cây con, nhưng thể đảm bảo sản lượng.”

 

Lời truyền , ít đều cảm thấy chột . Nghĩ tới còn học hỏi kinh nghiệm từ , đa vẫn giữ chặt miệng , gì nhiều trong thôn nữa.

 

Nông trang thành bước đầu, khi thu hoạch xong vụ cây trồng , Lâm Mạn Mạn tiếp tục thuê việc, khẩn trương tiếp tục gieo trồng vụ mùa kế tiếp.

 

Mấy chục mẫu đất, mười mấy việc là . Dân trong thôn đều hăng hái ghi danh, chỉ là nàng đều lựa chọn theo ý , là những thật thà, siêng năng.

 

Một chọn, trong lòng dĩ nhiên vẫn chút oán giận, chỉ là tiện mà thôi.

 

Dân làng từng thấy một trang viên như . Ban đầu họ chỉ nghĩ là dùng để trồng trọt, nhưng khi thấy nhiều thiết núi như , nhiều trực tiếp dọa cho ngây dại.

 

Trang viên của Lâm Mạn Mạn cũng dần dần lan truyền, trong trấn, thậm chí là mấy trấn lân cận đều bắt đầu bàn tán, truyền tụng một cách thần kỳ.

 

Loading...