Nắm giữ Không gian Linh Tuyền, nhà đầy kho - Chương 106: Thành công không hề đơn giản

Cập nhật lúc: 2025-10-25 13:28:48
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lý phu tử Lâm Nghiễn, gương mặt nghiêm nghị lập tức nở nụ hiền từ, ánh mắt tràn đầy vẻ tán thưởng.

 

“Là Lâm Nghiễn đó , trở về đúng lúc lắm. Bài Khuyến Học thích nghĩa đó, kiến giải độc đáo, câu chữ tinh tế, đặc biệt là câu Cái học của bậc quân tử, quý ở sự kiên trì bền bỉ, trọng thành tựu vội vàng, hợp ý . Hay lắm, lắm, thể là rường cột quốc gia đó!”

 

Lý phu tử vuốt râu, hề che giấu sự yêu thích đối với Lâm Nghiễn, quả thực coi như môn sinh đắc ý của . Trên thực tế, ông cũng lâu gặp một tài năng xuất chúng như .

 

Lâm Mạn Mạn bên cạnh, lắng viện trưởng đức cao vọng trọng dành những lời khen ngợi cao như cho . Nàng mặt phu tử tuy cung kính, nhưng vẫn giữ thái độ từ tốn tự tin, một luồng ấm áp và kiêu hãnh to lớn lập tức nhấn chìm nàng.

 

Bảy tuổi thơ ấu, viện trưởng trọng dụng như , của nàng, tương lai quả thực thể lường .

 

“Đa tạ phu tử dạy bảo!” Gương mặt nhỏ nhắn của Lâm Nghiễn ửng hồng, nhưng ánh mắt sáng ngời, nữa cúi hành lễ: “Gia tỷ hôm nay cùng đến thư viện, thể dẫn tỷ trong xem một chút ?”

 

Thanh Vân Thư viện quy tắc, nhà đến thăm thể tùy tiện viện, trừ phi trường hợp đặc biệt.

 

“Hôm nay là thời gian nhập học, ngươi dẫn a tỷ ngươi thư viện tham quan một chút cũng , .”

 

Lý phu tử khuyến khích vài câu, mới rời . Hai tỷ tiễn phu tử xa, Lâm Nghiễn lúc mới đầu , trong mắt lấp lánh ánh sáng: “Tỷ, trong cùng một vòng nhé, bình thường hiếm cơ hội như .”

 

Lâm Mạn Mạn mỉm gật đầu, nàng cũng xem thử, thằng nhóc bình thường sách và sinh hoạt trong môi trường như thế nào.

 

vẫn là một đứa trẻ, nàng xem, nếu phát hiện thiếu thốn gì, sẽ tiện bề sắm sửa cho .

 

Hoàn cảnh của Thanh Vân Thư Viện quả thật tồi, trách chi học phí cao đến thế mà những kẻ sĩ vẫn chen chân cho bằng .

 

Phòng học rộng rãi sáng sủa, trong viện hoa cỏ trúc xanh mướt, điều kiện ăn ở cũng khá, thật chẳng gì đáng lo cả.

 

“Nơi đây , Nghiễn nhi, cứ an tâm mà dùi mài kinh sử, đừng lo chuyện tiền bạc. Chị đây vẫn chút bản lĩnh đó.”

 

Lâm Nghiễn trịnh trọng gật đầu, “Vâng, nhất định sẽ cố gắng học hành, phụ lòng mong mỏi của phu tử, cũng phụ sự vất vả của tỷ tỷ và nương .”

 

Sau khi tham quan thư viện một lượt, Lâm Mạn Mạn liền về. Nàng tự ngoài, nào ngờ rẽ trái rẽ lạc đường, tốn thêm chút công sức.

 

Kết quả khi tới phòng học, nàng phát hiện ôn bài .

 

Trong phòng học rộng rãi sáng sủa chỉ một , cái bóng nhỏ bé bên bàn học, lúc ngâm nga, lúc thuộc lòng, giọng non nớt nhưng đầy kiên định.

 

Lâm Mạn Mạn cảm thấy đỗi an ủi, đồng thời cũng đau lòng cho tiểu gia hỏa .

 

Quả nhiên, bất kỳ thành công nào cũng hề đơn giản.

 

Các bạn học ở thư viện , chỉ thấy nhỏ tuổi mà phu tử thưởng thức, nhưng cố tình thấy bỏ nhiều nỗ lực hơn khác bao nhiêu.

 

Có tấm lòng kiên định như thế, tương lai chỉ càng rời xa những kẻ chế giễu , cho đến khi những kẻ đó còn cơ hội để chế giễu nữa.

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-giu-khong-gian-linh-tuyen-nha-day-kho/chuong-106-thanh-cong-khong-he-don-gian.html.]

Lâm Mạn Mạn về nhà bàn bạc với Tô thị về đề nghị của Quản sự Vương. Tô thị am hiểu chuyện ăn buôn bán, nhưng cũng đưa ý kiến của .

 

“Chỉ sợ bán lương thực cho bọn họ, bọn họ sẽ đem bán giá cao, nếu ký hợp đồng, chính chúng sẽ khó bán nữa.”

 

Lâm Mạn Mạn gật đầu, “Ta cũng cân nhắc điều , nên sẽ ghi rõ trong hợp đồng. Ta ngày ngày vùi trong núi suy nghĩ về những loại lương thực năng suất cao , chính là trăm họ đều thể ăn no đủ, thể để những phú thương lợi dụng kẽ hở .”

 

Tô thị , “Đầu óc của con còn linh hoạt hơn của nương nhiều lắm, Mạn Mạn, bất kể con quyết định thế nào, nương cũng ủng hộ con.”

 

Lâm Mạn Mạn vội , “Nương đừng nghĩ như , quên mấy chục lượng bạc ? Đó là nhờ nương nghĩ thực đơn món ăn đó, bản lĩnh của nương lớn lắm mà.”

 

Tô thị nàng đến mức chút ngượng ngùng, cũng con gái đang an ủi , bảo đừng nghĩ nhiều.

 

“Được , ý của cũng giống con, chứ?”

 

Khi trong lòng một kế hoạch, Lâm Mạn Mạn bắt đầu suy nghĩ về nội dung hợp đồng, và bắt đầu cân nhắc ảnh hưởng của việc hợp tác với Túy Tiên Lâu đối với .

 

Ảnh hưởng là nàng thể tâm ý việc nông trang, cần nghĩ đến chuyện mua bán.

 

nhược điểm cũng rõ ràng, nếu Túy Tiên Lâu kinh doanh trung thực, cũng sẽ ngược mục đích ban đầu của nàng.

 

Nếu đưa tất cả những điều hợp đồng, giấy trắng mực đen, ấn dấu tay đỏ, thể hạn chế tối đa việc xảy nhược điểm .

 

Nội dung hợp đồng suy nghĩ thật kỹ, từng câu từng chữ đều sự mập mờ. Mấy ngày nay Lâm Mạn Mạn cũng bận rộn chuyện trong núi, chỉ là mỗi ngày dạo hai vòng trong núi, thời gian còn đều dùng để suy nghĩ chuyện .

 

Đợi khi hợp đồng soạn thảo sơ bộ, nàng đích mang tới trấn cho Quản sự Vương xem xét.

 

Chuyện lớn như , Quản sự Vương đương nhiên cũng sẽ tự quyết định, mà , “Lâm nương tử hãy đợi vài ngày, hợp đồng sẽ gửi cho Đông gia xem xét, nếu vấn đề gì, sẽ trực tiếp đóng dấu của Đông gia, ký tên gửi . Đến lúc đó, nàng bên cũng ký tên, việc liền thành.”

 

Lâm Mạn Mạn , “Ta vội , các ngươi cứ từ từ suy nghĩ kỹ càng là . Hợp đồng vài điều khoản đối với các ngươi cũng hà khắc, hợp tác mà, đương nhiên đôi bên tình nguyện. Túy Tiên Lâu lớn như cũng thể thiếu .”

 

Quản sự Vương thích cái sự thấu đáo của nàng. Khi trò chuyện phiếm, ông hỏi về chuyện nông trang.

 

Lâm Mạn Mạn cũng quá nhiều, dù bây giờ vẫn chỉ là một hình thái sơ khai, thể thành vẫn còn , cũng tiện khoác lác lúc .

 

“Chẳng qua là cảm thấy trực tiếp trồng trọt phiền phức, nghĩ vài phương pháp đơn giản hơn, nhưng khi thật sự bắt tay mới phát hiện khó khăn trùng trùng. Đôi khi còn nghĩ, suy nghĩ quá nhiều , cứ thành thật trồng trọt cũng .”

 

Quản sự Vương ngược khuyến khích nàng vài câu, sai mang cho nàng mấy món bánh ngọt mới lò của Túy Tiên Lâu. Lâm Mạn Mạn một lát, mới rời khỏi Túy Tiên Lâu.

 

Hôm đó Chu Văn Bân gây rối, bản vả mặt, đồng thời cũng khiến Lâm Mạn Mạn nhiều đến hơn.

 

Những vị khách trong Túy Tiên Lâu đều tầm thường, hoặc là gia cảnh giàu , hoặc là chút quan hệ, tóm đều bách tính bình thường.

 

Lâm Mạn Mạn bước khỏi đại sảnh, bên cạnh , “Đừng thấy vị tiểu nương tử tuổi còn nhỏ, nhưng bản lĩnh lớn lắm đó. Các ngươi thôn Lai Phúc ?”

 

“Nghe qua , năm ngoái hạn hán, nhiều thôn c.h.ế.t đói ít , chỉ thôn Lai Phúc là ảnh hưởng ít nhất. Tuy cũng c.h.ế.t, nhưng đều là những già, mắc bệnh mà c.h.ế.t, chứ trực tiếp c.h.ế.t đói.”

 

Người chuyện gật đầu, “Chính là thôn đó. Các ngươi tò mò thôn đó gì khác biệt , tại sự chênh lệch lớn như so với các thôn khác?”

Loading...