Năm Đói Kém Nhặt Được Phúc Bảo, Ngày Ngày Không Lo Thiếu Ăn - Chương 68:- ---
Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:31:54
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tự châm lửa đốt
Đám chuột ngày hôm nay, Tôn Thúy Lan sớm , chúng cho dù là từ đoàn quân chuột năm xưa.
Thì chúng cũng là cùng một đợt với đoàn quân chuột.
Trong sân nhà họ Lưu tuy vẻ nhiều chuột, nhưng những con chuột đó đều quy củ, trong phòng nàng một con cũng .
Những con chuột đó và việc nhà họ Lưu con Tôn Thúy Lan quan tâm, nàng bây giờ chỉ quan tâm đến nhi tử .
Tôn Thúy Lan đóng cổng lớn nhà họ Lưu , dắt tay nhi tử trực tiếp khỏi thôn về hướng trấn.
Lưu Thuận Bảo chơi ở ngoài đói , đang định về nhà tìm nãi nãi xin ăn, ngờ dắt khỏi thôn lập tức chịu nữa,
"Nương, con đói , con về nhà ăn gà , nãi nãi hôm nay gà ăn.”
Lưu Thuận Bảo bệt xuống đất chịu nữa, Tôn Thúy Lan vốn định bế nhi tử lên, đáng tiếc Lưu Thuận Bảo bình thường Lưu lão thái nuôi quá .
Mặc dù mới ba tuổi, nhưng đen mập đen mập trông chắc nịch, Tôn Thúy Lan bế một cái bế nổi.
Tôn Thúy Lan đành bất đắc dĩ xổm xuống, thẳng Lưu Thuận Bảo,
“Thuận Bảo ngoan, dẫn con trấn ăn đồ ngon.”
Lưu Thuận Bảo ngẩng khuôn mặt nhỏ bé bẩn thỉu lên,
“Đi trấn ? Trấn đồ ngon ?”
Tôn Thúy Lan gật đầu,
“Trấn đương nhiên đồ ăn, trấn nhiều đồ ăn, bây giờ sẽ dẫn con .”
Lưu Thuận Bảo suy nghĩ một chút, về hướng nhà,
“ nãi nãi hôm nay gà ngon, hơn nữa nãi nãi còn bạc mua đồ ngon, trong nhà chỉ nãi nãi bạc.
nãi nãi sẽ mua đồ ngon cho con, còn sẽ đưa con học, con thi đỗ quan lớn sẽ hiếu thảo với bà nội.
nãi nãi cho Thuận Bảo hiếu thảo với .”
Tôn Thúy Lan tuy gì, nhưng khi nàng thấy bà chồng dạy Thuận Bảo những lời , nàng oán hận về phía nhà họ Lưu một cái,
“Thuận Bảo yên tâm, bạc, con xem bạc nhiều lắm đây .
Đi, dẫn con ăn đồ ngon.
Hơn nữa con bây giờ về nhà cũng gà cho con ăn , gà đều ăn hết .............”
Bị chuột ăn hết !
Lưu Thuận Bảo thấy gà ở nhà ăn hết , phản ứng đầu tiên của là nãi nãi ăn hết gà , lập tức tức giận khuôn mặt nhỏ nhắn,
“nãi nãi , nãi nãi để dành gà cho Thuận Bảo, Thuận Bảo quan sẽ hiếu thảo với bà nội.”
Nghe thấy lời của Lưu Thuận Bảo, Tôn Thúy Lan vô cùng hài lòng, nàng dỗ dành Lưu Thuận Bảo, về phía trấn.
Nàng trực tiếp dẫn Lưu Thuận Bảo quán ăn một bữa thịnh soạn, đó ở trấn tìm một nhà khách rẻ nhất chuẩn ở .
Phía nhà họ Lưu, vị thần cô những mang phúc khí cho nhà họ Lưu, mà còn triệu đến một sân đầy chuột.
Sau khi Tôn Thúy Lan rời , Lưu lão thái lực giúp nhi tử đuổi chuột.
Trên bàn cúng trong viện vốn thắp hương và nến, Lưu lão thái cẩn thận đổ nến, lửa lập tức lan rộng.
Thấy cháy , Tiểu Hôi nhanh chóng tập hợp đám chuột của tốc rút lui.
Chỉ trong chớp mắt, sân nhà họ Lưu còn chuột chạy tán loạn, bây giờ thấy một con chuột nào.
Nếu khắp nơi đều là dấu vết chuột gặm nhấm, Lưu lão thái nhất định sẽ cho rằng hoa mắt .
Lửa vẫn đang lan rộng, thấy sắp cháy đến nhà , Lưu lão thái kịp nghĩ gì khác, trực tiếp một cước đá Lưu Mãn Chí,
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-doi-kem-nhat-duoc-phuc-bao-ngay-ngay-khong-lo-thieu-an/chuong-68.html.]
“Mãn Chí, ngươi mù ?
Trong nhà cháy ngươi thấy ?
Còn mau gọi dập lửa, mấy gian nhà mà cháy chúng gì chỗ ở.”
Ngón chân của Lưu Mãn Chí chuột gặm mất một đốt, vốn đau đến dậy , đá một cước, mới phản ứng nhà cháy .
Lưu Mãn Chí bình thường tuy lén lút trốn việc, nhưng ngốc, mấy gian nhà quan trọng đến mức nào.
Hắn để ý đến chân đau, nhanh chóng từ đất bò dậy, xách xô nước chạy về phía giếng nước trong thôn, chạy hô,
“Có ! Cháy ! Mau đến giúp dập lửa!”
Lúc phần lớn dân thôn Đào Nguyên đều đang vây quanh cửa nhà họ Nhan, đều đến đổi đậu phụ, đổi xong ngoài cửa xem náo nhiệt.
Có đang cầm đậu xếp hàng, đột nhiên tò mò chỉ về một phía,
“Các ngươi xem, bên khói lớn ? Sẽ nhà ai cháy chứ?”
Lý Vĩnh Quý lúc đang ở nhà họ Nhan giúp Nhan Đại Xương cùng cân đậu, thấy cháy vội vàng đặt đồ trong tay xuống chạy ngoài,
“Ngày ban ngày ban mặt giờ cơm, cháy .
Sẽ là nhà ai đứa phá gia chi tử tự đốt đấy chứ?”
Lý Vĩnh Quý về hướng khói bốc lên, định bảo Lý Thụ Sinh qua xem , thì thấy tiếng Lưu Mãn Chí hô hoán.
Hắn kỹ , hướng khói bốc lên đúng là nhà họ Lưu.
Tuy Lý Vĩnh Quý ưa nhà họ Lưu, nhưng là thôn trưởng, đều là dân cùng thôn, nhà họ Lưu cháy tuyệt đối thể khoanh tay .
Lý Vĩnh Quý kịp suy nghĩ nhiều, vội vàng hô về phía nhà họ Nhan:
“Nhà họ Lưu cháy ! Mọi mau theo cứu hỏa!”
Cháy nhà chuyện nhỏ, vội vàng chạy về nhà lấy thùng nước với tốc độ nhanh nhất.
Uyển Bảo vốn ngoan ngoãn cạnh Nhan Đại Xương giúp bán đậu phụ, Lý Vĩnh Quý nhà họ Lưu cháy cũng vô cùng kinh ngạc.
Không nhà họ Lưu đang phép đoạt phúc khí của Nhan gia ?
Sao cháy ?
Chẳng lẽ bọn họ phép quá lợi hại, trực tiếp đốt cháy cả nhà .
Nhìn đội cứu hỏa náo nhiệt, Uyển Bảo tuy xem, nhưng khi nghĩ đến Tiểu Hôi nhà họ Lưu mà về, khỏi chút lo lắng.
Phía sân hôm nay vì bán đậu phụ mà kẻ , Tiểu Hôi chắc chắn sẽ đến.
Uyển Bảo vội vàng chạy nhanh trong nhà, nàng đến bên chiếc giường nhỏ của , vạch lỗ chuột ở chân giường, xổm xuống trong:
“Tiểu Hôi, Tiểu Hôi, ngươi về ?”
Mèo con Kute
Uyển Bảo gọi mấy tiếng vẫn thấy hồi âm, thường ngày Uyển Bảo chỉ cần khẽ gọi một tiếng là Tiểu Hôi sẽ xuất hiện, Uyển Bảo khỏi lo lắng:
“Chuyện gì thế ? Tiểu Hôi về?
Chẳng lẽ nhà họ Lưu cháy thiêu c.h.ế.t Tiểu Hôi ?
Chuột thì sợ lửa, chuột tắm rửa mà nướng chín thì ăn ?”
Tiểu Hôi đang vất vả tha một cái đùi gà từ trong lỗ chuột bò , thấy lời chủ tử nhà thì khỏi rùng một cái.............
Chuyện gì thế ?
Nó mới rời một lát, chủ tử nướng ăn nó .
“Chủ tử, ăn đùi gà , Tiểu Hôi lông nướng cũng ngon .”
Uyển Bảo cái đùi gà dính đầy bụi bẩn, còn vô dấu răng chuột, khỏi toát mồ hôi lạnh:
“Tiểu Hôi ngươi giờ mới về, nhà họ Lưu cháy, còn tưởng ngươi gặp nguy hiểm chứ.........”