Năm Đói Kém Nhặt Được Phúc Bảo, Ngày Ngày Không Lo Thiếu Ăn - Chương 66:- ---

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:31:52
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mặc dù Uyển Bảo thích Tiểu Hôi, cũng coi Tiểu Hôi là bạn nhỏ của .

 

Tiểu Hôi là chuột, đây là điều thể nghi ngờ.

 

Tiểu Hôi mang đồ ăn về chắc chắn sẽ dùng miệng tha về, hơn nữa còn là kéo từ lỗ chuột.

 

Uyển Bảo nghĩ thôi cũng thấy vệ sinh, cho nên đối với những món ăn Tiểu Hôi mang tặng nàng vốn thể hưởng thụ .

 

Đối mặt với sự từ chối của chủ tử nhà , Tiểu Hôi trong lòng ngọt ngào vui sướng.

 

Nó nghĩ chủ tử nhà cho nó đưa đồ ăn, nhất định là sợ nó ăn no, chủ tử đối với nó thật .

 

Nếu thì nó cũng sẽ càng ăn càng béo, Tiểu Hôi càng nghĩ càng vui, thậm chí còn hưng phấn đến mức lăn ba vòng liền mặt đất.

 

Uyển Bảo Tiểu Hôi đang lăn lộn mặt đất, bụi bay tán loạn, càng thêm kháng cự với những món ăn nó mang tặng.

 

Tên tiểu gia hỏa quá giữ vệ sinh, xem dạy nó cách giữ vệ sinh thật .

 

May mà nàng bao giờ chấp nhận sự "cống nạp" của nó, nếu thì tiêu chảy còn là chuyện nhỏ,

 

“Tiểu Hôi, mau lên đừng lăn nữa, ngươi xem ngươi lăn bẩn hết cả , mau việc , xong việc về tắm rửa............”

 

Tắm rửa?

 

Đó chẳng là đòi mạng chuột ?

 

“Chủ tử, chuột tắm rửa, chúng tắm rửa sẽ c.h.ế.t đuối đó.”

 

Uyển Bảo sững sờ một chút, tắm rửa ?

 

Không tắm rửa thì bẩn đến mức nào chứ?

 

Uyển Bảo một chút cũng ghét bỏ Tiểu Hôi, dù nó cũng là bạn nhỏ của , nhưng khi nàng nghĩ đến việc Tiểu Hôi bao giờ tắm rửa, vẫn nhịn lùi một bước, giữ cách với Tiểu Hôi,

 

“Tiểu Hôi, ngươi dẫn mấy tên chuột tiểu của ngươi đến Lưu gia ăn cơm , lát nữa về sẽ chuẩn nước nóng cho ngươi tắm.

 

Không tắm , tắm sẽ bệnh, chúng một vị chuột đại vương giữ vệ sinh.”

 

Giữ vệ sinh?

 

Tiểu Hôi phiền muộn gật gật đầu,

 

“Biết chủ tử, Tiểu Hôi sẽ giữ vệ sinh, cố gắng ít đào lỗ hơn, chủ tử Lưu gia ăn cơm đây..............”

 

Tiểu Hôi xong liền nhanh chóng biến mất, nó tập hợp đám chuột gần đó chạy về phía Lưu gia.

 

Lúc bên Lưu gia, chiếc bàn bát tiên cũ kỹ trong nhà khiêng đặt giữa sân, bàn bày đầy cúng phẩm.

 

Thần cô đốt một nén hương, bắt đầu phép.............

 

Nàng cầm một cây phất trần bằng lông gì.

 

Nàng vung phất trần, miệng lẩm bẩm,

 

“Vô Lượng Thiên Tôn, chư vị Bồ Tát, tử hôm nay chút rượu nhạt, kính mời các vị đến dùng bữa.............”

 

Thần cô xong liền dùng sức vung phất trần, đó thần thần bí bí niệm những câu kinh văn khó hiểu, xoay quanh cái bàn.

 

Ngay đó nàng co giật như nhập, trong mắt mẫu tử nhà họ Lưu thì thần cô chính là chư vị thần tiên Bồ Tát nhập .

 

Thấy tình huống chín muồi, thần cô xoay chuẩn thần tiên ăn cúng phẩm, nàng thấy tình cảnh bàn liền đơ .............

 

Lúc bàn đang mười mấy con chuột gặm gà , đầu heo, tất cả cúng phẩm bàn đều sót thứ gì.

 

Hơn nữa lượng chuột còn đang tăng lên với tốc độ thể thấy bằng mắt thường.

 

Đây là ban ngày ban mặt, nhiều chuột đến ?

 

Ngay cả thần cô từng chứng kiến nhiều cảnh tượng lớn cũng cảnh tượng mắt cho chấn động.

 

Lưu lão thái và Lưu Mãn Chí cũng dọa cho nhẹ, tuy bình thường họ sợ chuột, nhưng đó là ít, bây giờ dày đặc bò đầy cả một cái bàn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nam-doi-kem-nhat-duoc-phuc-bao-ngay-ngay-khong-lo-thieu-an/chuong-66.html.]

Hơn nữa lúc bốn phương tám hướng còn chuột ngừng chạy đến đây, trông thật khiến rợn tóc gáy.

 

Lưu Thúy Lan vẫn luôn lạnh lùng ngoài quan sát Lưu gia, ở cửa bếp nhàn nhạt tình hình trong sân, nàng cợt ,

 

“Nhớ ba năm thổ phỉ thôn, cuối cùng cũng là nhiều chuột đuổi bọn thổ phỉ .

 

Nghe ba năm nay trong thôn mấy chuột, hôm nay thần cô đến thì nhiều chuột như , thần cô xem, những con chuột là do ngài triệu hồi đến ?”

 

“Sao thể là do bản tọa triệu hồi đến?

 

Bản tọa triệu hồi là thần tiên Bồ Tát, thấy những con chuột nhất định là do yêu nghiệt triệu hồi đến, Lưu bà tử, pháp sự bản tọa nữa.”

 

“Không nữa? Vậy chứ?” Nghe thấy thần cô pháp sự, Lưu bà tử lập tức sốt ruột,

 

“Thần cô, ngài thể , ngài giúp chúng nghĩ cách , cầu xin ngài .............”

 

Nghĩ cách?

 

Thần cô vẻ khó xử, đó nàng nhắm mắt thần thần bí bí lẩm bẩm vài câu, nàng đột nhiên mở mắt Lưu lão thái,

 

“Ngươi thành tâm cầu xin bản đạo cô như , bản đạo cô đành cầu Vô Lượng Thiên Tôn .

 

Bên Vô Lượng Thiên Tôn đồng ý cho một cơ hội, chẳng qua cần tiền bạc chu , Lưu bà tử ngươi hãy chuẩn thêm mười lượng bạc nữa mang đến đây .”

 

“Cái gì? Mười lượng!” Lưu lão thái thấy con thần cô thì kinh ngạc há hốc mồm,

 

“Thần cô, thể ít hơn một chút , mười lượng nhiều quá, chúng thực sự lấy .”

 

Ánh mắt thần cô đảo quanh né tránh,

 

“Lưu bà tử, ngươi rằng lấy mười lượng thì ngươi sẽ nhận phúc khí trọn vẹn, nếu phúc khí của ngươi thể sẽ giảm giá đấy.”

 

Lưu lão thái ngẩn một chút............

 

Phúc khí giảm giá?

 

Nàng .

 

Lưu lão thái do dự một lúc, giống như hạ quyết tâm lớn, nàng về phòng lấy một chiếc hộp gỗ, nàng ngần ngừ một lát mở chiếc hộp gỗ ..............

 

Tôn Thúy Lan vẫn luôn chú ý đến nàng, thấy bà bà nhà định đưa tiền cho thần cô, lập tức nhanh như cắt xông tới, trực tiếp đưa tay cướp lấy túi tiền trong hộp gỗ.

 

Nàng chút khách khí lấy hai thỏi bạc từ túi tiền, trong túi tiền còn một ít tiền đồng lẻ tẻ.

 

Tôn Thúy Lan quá tuyệt tình, nàng trực tiếp ném bạc vụn và tiền đồng còn cho Lưu lão thái,

 

“Nương, nhà chúng chỉ còn chút gia tài thôi, là để Thuận Bảo học, nương định đưa hết cho thần bà tử, nhà chúng sẽ uống gió tây bắc ?”

 

Lưu lão thái trừng mắt Tôn Thúy Lan một cái, liền nhảy qua cướp lấy bạc trong tay Tôn Thúy Lan, Tôn Thúy Lan liền lách tránh , Lưu lão thái tức giận tại chỗ mắng chửi,

 

“Đồ Tôn Thúy Lan , lá gan lớn lắm ?

 

Ngươi dám cướp bạc ? Ngươi tin bảo nhi tử hưu ngươi?”

 

Trước đây khi còn trẻ Tôn Thúy Lan thể sẽ đau lòng và sợ hãi vì những lời như của bà bà.

 

Mèo con Kute

bây giờ nàng chỉ nhàn nhạt liếc bà bà một cái,

 

“Hưu ?

 

Hừ!

 

Hưu thì chứ?

 

Hưu thì vẫn là mẫu của Thuận Bảo, Thuận Bảo nhà là Văn Khúc Tinh hạ phàm, bất luận thế nào Thuận Bảo nhà cũng học đường.

 

Các phá gia chi tử thế nào đều mặc kệ, nhưng bạc học của Thuận Bảo nhà tuyệt đối động , ai động sẽ liều mạng với kẻ đó.”

 

Tôn Thúy Lan xong, cũng để ý Lưu lão thái đang tức giận giậm chân, trực tiếp cầm bạc về phòng .

 

Thần cô bạc Tôn Thúy Lan cầm , trong lòng đầy luyến tiếc, bạc sắp đến tay cứ thế bay mất, nàng vô cùng cam lòng.................

 

 

Loading...