Năm Đói Kém Nhặt Được Phúc Bảo, Ngày Ngày Không Lo Thiếu Ăn - Chương 116:- Thân phận của Vương Hân Duyệt

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:32:50
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Con nha đầu , đừng bậy, cô nương nhà còn nhỏ, hơn nữa nếu lời đồn lan ngoài sẽ cho danh tiếng của nàng .”

 

Uyển Bảo ,

 

“Lan ngoài ư? Nhị ca, nghĩ những xe chúng ai sẽ ?”

 

Uyển Bảo xong liền Nhan Phú Minh, Lý Tông Hiền cùng Nhan Thanh Võ và Nhan Thanh Lược trong xe ngựa.

 

Đồng thời, mấy cũng trừng mắt Nhan Thanh Thao...

 

Nhan Thanh Thao với ý chí cầu sinh cực mạnh liền lắc đầu,

 

”Ha ha, chỉ đùa thôi.”

 

Uyển Bảo đồng tình nhị ca nhà một cái, nàng tin rằng nếu nhị ca nàng đang thương, chắc chắn các ca ca khác hoặc cha cho một trận đòn tơi bời.

 

Uyển Bảo cầm hộp t.h.u.ố.c trị thương với Chu Chí An đang đ.á.n.h xe,

 

“Nhị biểu ca, tấp lề một chút.”

 

Chu Chí An thấy Uyển Bảo gọi, vội vàng dừng xe ngựa .

Mèo con Kute

 

Nhan Thanh Văn đang đ.á.n.h xe ngựa nhà họ Vương phía thấy cũng nhíu mày, vội vàng giảm tốc độ dừng xe.

 

Nhan Thanh Văn dừng xe ngựa, liền thấy Uyển Bảo nhảy xuống từ chiếc xe ngựa phía , vội vàng hỏi,

 

“Uyển Bảo, chuyện gì ?”

 

Uyển Bảo cầm mấy thứ dùng để xử lý vết thương tới,

 

“Đại ca, con qua đây giúp các nàng bôi thuốc.”

 

Nhan Thanh Văn liếc xe ngựa, kéo Uyển Bảo sang một bên thấp giọng ,

 

“Uyển Bảo, cần . Chúng và các nàng quen , con là một cô gái nhỏ lên xe ngựa của các nàng an . Các nàng tuy thương, nhưng cũng tới hai .”

 

Nhan Thanh Văn thấy vết thương hai cô nương , nhưng bọn họ cứu các nàng .

 

Còn về vết thương các nàng , định quan tâm quá nhiều, cùng lắm là lát nữa khi qua trấn sẽ tìm một y quán để đưa các nàng xuống.

 

thì cũng nhà mạo hiểm.

 

“Đại ca , thủ của con còn ư? Đừng là các nàng hai , ngay cả năm cô nương khuê các cũng đối thủ của con.”

 

Uyển Bảo còn nắm chặt nắm đ.ấ.m vung vẩy cánh tay, khoe với Nhan Thanh Văn cánh tay cường tráng của .

 

Dưới sự kiên trì của Uyển Bảo, nàng vẫn lên xe ngựa.

 

Vương Hân Duyệt xe ngựa thấy Uyển Bảo thì ngẩn một chút,

 

“Ngươi là nhà của ân công đúng ? Cảm ơn các ngươi. Thực , nãy lời đối thoại của các ngươi đều thấy , các ngươi tay tương cứu chúng vô cùng cảm kích, vết thương xử lý cũng .”

 

“Tiểu thư, nhưng ...”

 

“Xuân Đào!”

 

Xuân Đào bên cạnh Vương Hân Duyệt lời tiểu thư nhà , lập tức ngăn cản.

 

Chỉ là nàng mở miệng Vương Hân Duyệt gọi .

 

Uyển Bảo liếc Vương Hân Duyệt với sắc mặt tái nhợt, tự kiểm tra vết thương giúp nàng tiêu độc và bôi thuốc.

 

“Tỷ tỷ khỏe , tên là Nhan Thanh Uyển, nhà gọi là Uyển Bảo. Bên ngoài đ.á.n.h xe là đại ca , đó cứu còn biểu ca và nhị ca .”

 

Uyển Bảo thoăn thoắt tiêu độc và bôi t.h.u.ố.c cho vết thương của Vương Hân Duyệt.

 

Vương Hân Duyệt nhịn cơn đau ở vết thương, dò hỏi Uyển Bảo,

 

“Uyển Bảo , vị công tử thương là ca ca nào của ?”

 

“Vị thương ư?” Uyển Bảo nhướng mày Vương Hân Duyệt,

 

“Đó là nhị ca , tỷ tỷ nhị ca năm nay mười bảy tuổi, vẫn đối tượng nhé.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-doi-kem-nhat-duoc-phuc-bao-ngay-ngay-khong-lo-thieu-an/chuong-116-than-phan-cua-vuong-han-duyet.html.]

Gương mặt nhỏ tái nhợt của Vương Hân Duyệt ửng hồng,

 

“Uyển Bảo , tên là Vương Hân Duyệt năm nay mười ba tuổi, nhà ở An Khánh phủ. Uyển Bảo đầu tiên tới An Khánh phủ đúng ? Đến phủ thành sẽ dẫn ăn món ngon.”

 

Món ngon ư? Uyển Bảo chút khách khí gật đầu,

 

“Được thôi.”

 

Uyển Bảo chín tuổi, Vương Hân Duyệt mười ba tuổi, hai cô gái nhỏ chênh bốn tuổi dường như cách thế hệ, chuyện sôi nổi như thể tương phùng hận muộn.

 

Nhan Phú Minh yên tâm, giữa đường còn cho xe ngựa dừng hai , tự xác nhận, thấy tiểu nữ nhi nhà đang trò chuyện vui vẻ với cô nương nhà mới yên lòng.

 

Đêm đến, Uyển Bảo cùng Vương Hân Duyệt và Xuân Đào ba ngủ trong xe ngựa của Vương Hân Duyệt, còn Nhan Phú Minh và những khác thì ngủ tạm bợ một đêm.

 

Sáng sớm hôm , ăn qua loa chút bữa sáng tiếp tục lên đường.

 

Cùng lúc đó, cả nhà Vương tri phủ ở An Khánh phủ suốt đêm ai ngủ.

 

Đại nhi tử của Vương tri phủ, Vương Diệu Dương, hấp tấp chạy từ bên ngoài ,

 

“Cha, nương, con theo đường lớn tìm đến nhà vẫn tìm thấy Hân Duyệt. Hân Duyệt khởi hành từ hôm , theo lý mà thì hôm qua đến ...”

 

“Cha, đại ca, gặp chuyện .”

 

Ngay lúc , nhị nhi tử của Vương tri phủ, Vương Diệu Huy, cũng chạy ,

 

“Con ở một ngã rẽ cách đường lớn xa, tìm thấy xe ngựa nhà chúng , bên cạnh xe ngựa t.h.i t.h.ể thị vệ nhà và nha , bà v.ú bên cạnh Hân Duyệt.”

 

“Thi thể?” Vương tri phủ kinh ngạc Vương Diệu Huy,

 

“Diệu Huy, chuyện gì ? Ý con là con gặp thổ phỉ? Đã tìm thấy con ? Duyệt Nhi thế nào ?”

 

Vương Diệu Huy mặt nặng trĩu gật đầu,

 

“Hiện trường t.h.i t.h.ể của những kẻ áo đen, và dấu vết chiến đấu, nhưng thấy Duyệt Nhi và Xuân Đào ... Hơn nữa còn thiếu một chiếc xe ngựa, con nghĩ Duyệt Nhi lẽ trốn hoặc khác cứu .”

 

Vương tri phủ trầm ngâm một lát,

 

“Vậy thì mau tìm, lập tức dẫn của nha môn đến hiện trường kiểm tra, phận của những kẻ áo đen cũng cần xác minh. Còn nữa... tạm thời đừng cho nương các con , bà sức khỏe , tuyệt đối thể chịu thêm kích thích.”

 

Vương tri phủ xong liền vội vàng đến nha môn tri phủ tập hợp nhân lực.

 

Nửa canh giờ , đoàn của Uyển Bảo đến cổng thành An Khánh phủ.

 

Liền thấy một đội quan binh từ trong thành lao .

 

Uyển Bảo vốn tò mò An Khánh phủ trông như thế nào, liền vén rèm cửa sổ xe,

 

“Nhiều quan binh như , xảy chuyện lớn gì ?”

 

Một câu vô ý của Uyển Bảo, thu hút sự chú ý của Vương Hân Duyệt, nàng vội vàng ngoài,

 

“Cha!”

 

Khi nàng thấy đàn ông trung niên đang cưỡi ngựa phía đội quan binh, kìm lớn tiếng kêu lên.

 

Vương tri phủ vốn đang định ngoài xem xét hiện trường vụ việc của nữ nhi bảo bối, thấy tiếng Vương Hân Duyệt kêu thì giật ,

 

“Duyệt Nhi?”

 

Vương tri phủ khi xác nhận quả thật là nữ nhi nhà , ông lớn tiếng khoa trương, cũng nán cổng thành quá lâu.

 

Lập tức cho sư gia dẫn xem xét hiện trường vụ việc.

 

thì nơi đó cũng thuộc quyền quản hạt của An Khánh phủ, c.h.ế.t nhiều như ông thể quản.

 

Sư gia dẫn quan binh rời , Vương tri phủ mới về phía nữ nhi trong xe ngựa,

 

“Người , cứ về nhà .”

 

Uyển Bảo nhân cơ hội chào tạm biệt Vương Hân Duyệt. Chuẩn trở về xe ngựa nhà .

 

Thấy Uyển Bảo định xuống xe, Vương Hân Duyệt liền kéo nàng ...

 

 

Loading...