Năm Đói Kém Nhặt Được Phúc Bảo, Ngày Ngày Không Lo Thiếu Ăn - Chương 110:- --- Càng nhìn càng thấy mặt dày

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:32:44
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Uyển Bảo vui vẻ nhét địa khế túi đeo. Sư của nàng thật hào phóng, tay là ba gian cửa tiệm.

 

Uyển Bảo cảm thấy Sở Vô Tê thật hào sảng, nhưng Sở Vô Tê thấy lễ vật của quá nhẹ.

 

Chưa kể đến ba con chim ngày hôm nay, chỉ riêng củ nhân sâm ngày hôm qua cũng dư sức mua ba gian cửa tiệm .

 

Uyển Bảo nghĩ đến địa khế trong túi mà lòng vui sướng khôn nguôi, cửa tiệm đó nàng tuyệt nhiên hề xa lạ.

 

Nếu nàng lầm, thì cửa tiệm đó chính là tiệm của lão chưởng quầy họ Hoàng đối diện quán mì Chu gia.

 

Quán cơm Hoàng gia lớn cũng nhỏ, ba gian mặt tiền đập thông, mặt tiền cửa tiệm đối diện với chợ rau.

 

Cửa tiệm dùng để bán các sản phẩm từ đậu nành của Nhan gia thì còn gì thích hợp hơn.

 

Cửa của tiệm khéo đối diện quán mì Chu gia, hai nhà ở gần mà việc kinh doanh ảnh hưởng đến , mấu chốt là thể hỗ trợ lẫn .

 

Uyển Bảo cửa tiệm trong lòng đang vui vẻ, phía Nhan gia lúc cũng trở nên náo nhiệt.

 

Biết Nhan gia hôm nay chia thịt heo, mỗi nhà trong thôn đều cử đến.

 

Nam nhân thì ở đất trống ngoài cửa Nhan gia giúp mổ heo.

 

Còn các nữ nhân thì tụ tập cùng trò chuyện.

 

Đương nhiên, chuyện bàn tán nhiều nhất chính là việc mấy đứa trẻ của Nhan gia và Lý gia thi đỗ đồng sinh.

 

Trước Đào Nguyên thôn nhiều cho con học, một là vì điều kiện gia đình thực sự khó khăn, tiền dư dả để cho con đến trường.

 

Hơn nữa, những nông dân bình thường như bọn họ, một chữ bẻ đôi cũng , mấy đời đều là trồng trọt.

 

Chưa bao giờ nghĩ con cái nhà thể học mà thành danh, dứt khoát cũng phí sức cho con học nữa.

 

Chi bằng cứ để chúng thể khỏe mạnh, lớn hơn một chút thì giúp nhà ruộng việc còn hơn.

 

Thế nhưng kể từ khi con cái Nhan gia và Lý gia học đường, suy nghĩ của Đào Nguyên thôn cũng dần dần chút đổi.

 

Hơn nữa, hiện giờ Nhan gia năm đứa trẻ, Lý gia một đứa, tất cả những đứa học đường đều thi đỗ đồng sinh.

 

Tâm tư của những thôn dân cũng đột nhiên trở nên hoạt bát, một phụ nhân về phía sân viện Nhan gia đầy ngưỡng mộ,

 

"Nhan gia xem như là huy hoàng , một lúc xuất hiện bốn năm vị đồng sinh lão gia.

 

Trước đều đồng sinh khó thi đến mức nào, nhưng mới chín tuổi thi đỗ, các vị xem đồng sinh cũng khó thi như lời đồn ?"

 

"Trần thị, ngươi cho Cẩu Tử nhà ngươi học đường đó chứ."

 

Trần thị gật đầu,

 

" . Ta quả thực ý định , mấy đứa lớn nhà lẽ kịp .

 

Cẩu Tử nhà mới tám tuổi, đưa học đường thì thể.

 

trong nhà các ca ca của nó việc, thiếu nó một đứa cũng .

 

Nói chừng vài năm nữa Cẩu Tử nhà cũng thể thi đỗ đồng sinh trở về.

 

Ha ha ha ha, như thể là nương của đồng sinh ."

 

Trần thị càng nghĩ càng vui, trực tiếp sảng khoái ha ha phá lên .

 

Nghe lời nàng , mấy phụ nhân xung quanh đều tán đồng,

 

"Trần thị, ngươi hình như cũng lý lắm, cứ tưởng đồng sinh khó thi lắm, giờ xem cũng khó đến thế.

 

Ta cũng cho đại tôn tử nhà học, đến lúc đó để nó bạn với Cẩu Tử nhà ngươi."

 

"Ôi chao, các ngươi đều cho học, hai tiểu tử nhà cũng cho luôn .

 

Nhà cửa dù khó khăn mấy năm, chừng cũng thể thi đỗ công danh."

 

"Cả nhà nữa..."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-doi-kem-nhat-duoc-phuc-bao-ngay-ngay-khong-lo-thieu-an/chuong-110-cang-nhin-cang-thay-mat-day.html.]

Đào Nguyên thôn bỗng chốc dấy lên làn sóng học hành, Lưu lão thái trong đám đông bĩu môi,

 

"Nhìn các ngươi từng một vui mừng cái gì, thấy thi đỗ đồng sinh, các ngươi cũng cho con thi, các ngươi tưởng đồng sinh là rau cải trắng , thi đỗ là thi đỗ ?"

 

Trần thị nhướng mày Lưu lão thái,

 

"Lưu thẩm, Thuận Bảo nhà các ngươi cũng bắt đầu học ?

 

Thế nào? Nó học ở chỗ Lưu phu tử ?

 

Mấy đứa trẻ Nhan gia và Tông Hiền đều học ở chỗ Lưu phu tử đó, Lưu phu tử dạy lắm."

 

Lưu lão thái tức giận trừng mắt Trần thị,

 

"Lưu phu tử thì ? Đại tôn tử nhà mới học chỗ .

 

Mãn Chí nhà tìm tư thục cho Thuận Bảo , phu tử của Thuận Bảo nhà lợi hại lắm, còn phủ thành thi cử nhân mấy đó.

 

Lưu phu tử còn xứng xách giày cho phu tử của Thuận Bảo nữa là, các ngươi còn , Lưu phu tử đó ở bên trụ nổi nữa, tư thục cũng đóng cửa , hình như là mang theo vợ về quê ."

 

"Đóng cửa ? Thật giả ?" Nghe tư thục Lưu gia đóng cửa, mấy phụ nhân nãy còn cho con học đều ngẩn .

 

Bọn họ vốn còn định nhờ Lý Vĩnh Quý giúp chuyện với Lưu phu tử, nhận con của bọn họ học, ngờ Lưu phu tử .

 

Ai!

 

Đáng tiếc quá!

 

"Đến , đến , thịt heo xong, mau xếp hàng, mỗi nhà một mau đến nhận thịt heo ."

 

Theo tiếng hô lớn của Lý Vĩnh Quý, các phụ nhân nãy còn trò chuyện náo nhiệt đều tản đến quầy thịt heo xếp hàng.

 

"A!" Một phụ nhân suýt nữa ngã xuống đất.

 

Phụ nhân vững, trừng mắt phía ,

 

"Lưu bà tử ngươi chen lấn cái gì?

 

Thịt heo để đó chạy , dù Đại Xương bá cũng nhà nào cũng phần, cần thiết chen lấn kịch liệt ?"

 

Lưu lão thái trừng mắt phụ nhân chuyện một cái,

 

"Ai chen lấn ngươi? Ta chỉ là chân vững lỡ đụng ngươi một chút, ngươi vẻ tiểu thư ?"

 

"Hừ!" Phụ nhân hừ lạnh một tiếng,

 

"Chưa từng thấy ai mặt dày đến thế, bản bình thường thấy Nhan gia ngang cũng , dọc cũng .

 

Đến khi Nhan gia ban phát ơn huệ thì chạy đến đầu tiên, cũng chẳng mặt mũi đó?

 

Nếu là ?

 

Ta mới mặt mũi mà đến !

 

là càng già càng mặt dày!"

 

Lưu lão thái trừng đôi mắt tam giác nhọn hoắt liếc phụ nhân một cái,

Mèo con Kute

 

"Cái gì gọi là mặt dày?"

 

Nhan lão gia thịt heo nhà nào cũng phần, là một thành viên của Đào Nguyên thôn, dù đến lấy ông cũng mang về tận nhà cho , nếu sẽ gây chia rẽ tình làng nghĩa xóm. Vả , Nhan gia còn lên tiếng, ngươi ở đây lắm lời gì ?”

 

Phu nhân còn thêm, liền Trần thị bên cạnh kéo .

 

“Thôi , ngươi tranh luận với bà gì? Bà lớn tuổi như , cả thôn thể cãi cũng chỉ hai ba thôi. Hôm nay là ngày vui của mấy đứa nhỏ, nếu các ngươi thật sự cãi thì Nhan gia và Lý gia cũng sẽ ý kiến.............”

 

Phu nhân cũng kẻ ngốc, Lý gia Lý Vĩnh Quý thôn trưởng ở đó, tuyệt đối thể đắc tội; Nhan gia chỉ giàu , mà các thế hệ trẻ bên đều thành đạt, bất kể là Lý gia Nhan gia, nhất là nên kết giao chứ nên kết oán. Vừa nàng quả thực chút bốc đồng, lời Trần thị, nàng bình phục cảm xúc, theo Trần thị sang một bên.

 

Lưu lão thái thấy phu nhân , bà như một con gà chọi thắng trận, khạc một bãi nước bọt về phía phu nhân...............

 

Những quanh Lưu lão thái thấy đều tự chủ lùi một bước, giữ cách với bà .................

 

 

Loading...