Mấy ngày liên tiếp thẩm vấn, Tào Nguyên Lộc phát hiện câu hỏi dễ Thái tử manh mối nhất.
Dưới ánh mắt sắc bén của Thái tử, Tư Nghi run giọng đáp: “Nô tỳ chỉ nguyện hầu hạ bên cạnh Thái tử, mục đích nào khác.”
「Nếu thể, sự sủng ái của Thái tử, cầu Thái tử ân chuẩn, đón cha và em trai đang lưu đày ở nơi khổ hàn về nhà. Để em trai cơ hội thi cử đỗ đạt, tiếp nối vinh quang gia tộc.」
Cả nhà Tư Nghi bác thất thoát công quỹ liên lụy tịch thu gia sản, đàn ông lưu đày biên ải, phụ nữ sung Giáo Phường Ty, một gia đình cứ thế mà tan nát.
Nàng Đông Cung cũng vì chút gì đó cho gia tộc, tiếc rằng Thái tử tính tình tàn bạo thất thường, đến giờ nàng vẫn dám đến gần.
Nghe thấy tiếng lòng của nàng, mặt Thái tử cảm xúc gõ ngón út xuống.
Hắn là thánh nhân gì, thấy ai cũng động lòng trắc ẩn, chế độ liên đới tự đạo lý của nó. Ai cha nàng gì vì vinh hoa phú quý giấu giếm báo? Hơn nữa luật pháp bình đẳng, cho dù là thích bên vợ, cũng tuyệt đối vì một câu bên tai mà dễ dàng thiên vị, coi thường luật pháp.
Tào Nguyên Lộc Tư Môn.
Không khí dường như đột nhiên trở nên ngưng trọng, Tư Môn nắm chặt ngón tay, căng thẳng : “Nô tỳ cũng .”
「Quốc Cữu Gia quyến rũ Thái tử điện hạ, nhưng căn bản cơ hội tiếp cận Thái tử.」
Thái tử gõ ngón giữa xuống, trong lòng Tần Qua hiểu rõ.
Đến lượt Tư Trướng, nàng khéo léo thể hiện dã tâm của : “Nô tỳ chỉ thường xuyên bầu bạn bên cạnh điện hạ, sự yêu thích của điện hạ.”
「Thái tử điện hạ tuy trọng thương, nhưng dù cũng là Thái tử. Nếu thể Thái tử ân sủng, cao thấp gì cũng là một phi tần!」
Thái tử khẽ ngẩn , ngược nàng thêm một cái.
Ánh mắt vì gì khác, chỉ là đột nhiên nhớ tới, cũng chính giọng từng lẩm bẩm trong lòng một câu——
「Rốt cuộc nàng gì , chỉ vì hơn, n.g.ự.c lớn hơn, eo thon hơn ?」
Tư Trướng vốn đang lén Thái tử, phát hiện Thái tử cũng đang , vẻ vui mừng mặt suýt chút nữa kìm nén .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-chinh-doc-thau-duoc-toi/chuong-53.html.]
Tuy nhiên ánh mắt Thái tử chỉ dừng nàng một thoáng, về phía bên cạnh nàng .
Ánh mắt dừng lâu hơn, Tư Trướng khó chịu trong lòng.
「Sao tiện nhân nữa ?」
Cảm nhận ánh mắt lạnh lẽo của Thái tử, vai Vân Quỳ khỏi khẽ run lên.
Mấy ngày nay Đông Cung c.h.ế.t quá nhiều , nàng cũng hoảng sợ bất an cả ngày, đến trong lòng quỷ, ai hơn nàng.
Thuốc độc, son môi và ngân phiếu đến giờ vẫn giấu trong thiên điện của nàng. Nàng tìm chỗ chôn sợ phát hiện, trả đồ cho lén lút tìm nàng, nhưng hai thấy xuất hiện nữa, lẽ là c.h.ế.t trong cuộc thanh trừng .
Còn về bí dược Hoàng hậu cho, nàng càng gan trả .
bảo nàng chủ động khai , Thái tử sẽ tin nàng trong sạch ? Chỉ khiến nàng c.h.ế.t sớm hơn thôi!
Nếu lòng khó lường, mục đích khác, nàng cùng lắm chỉ chiếm hai điểm là tham tiền háo sắc.
như là đáng c.h.ế.t ?
Bi thương trong lòng Vân Quỳ dâng lên.
Thái tử uống , vẻ mặt thong dong tiếng lòng nức nở của nàng. Nếu nàng thẳng thắn hối cải, cũng thể giữ mạng cho nàng.
「Tham tiền háo sắc thì đáng c.h.ế.t ?」
「Nếu tham mười lượng vàng , Thái tử sẽ uống thuốc tỉnh nhanh như .」
「Còn về háo sắc, ai mà chẳng háo sắc? cũng chỉ thèm thuồng trong lòng, từng vượt quá giới hạn nào. À, trừ chủ động đưa n.g.ự.c cho ngài sờ ……」
Tào Nguyên Lộc đợi hồi lâu, thấy nàng trả lời, thấy điện hạ nhà mặt mày âm trầm đầy sát khí, nhịn lên tiếng nhắc nhở: “Vân Quỳ cô nương?”
Vân Quỳ hồn, nhớ tới câu trả lời của Tư Môn, vội vàng bắt chước : “Nô tỳ cũng .”