Vân Quỳ dám nhận công, chỉ : “Nô tỳ chỉ vô tình mà thôi, đáng nhắc đến. Thái tử điện hạ sáng suốt, dù nô tỳ, kẻ hạ độc cũng thoát khỏi lòng bàn tay điện hạ .”
Hoàng hậu lạnh trong lòng.
Hai mươi năm qua, bà cài cắm bao nhiêu ở Đông Cung. Thế nhưng Thái tử đến giờ vẫn sống , chẳng lẽ là bản lĩnh thông thiên .
Dù trong lòng vui đến , ngoài mặt Hoàng hậu vẫn hiền từ: “Quả nhiên bổn cung lầm . Ngươi xinh miệng ngọt, thông minh hơn , khó trách lòng Thái tử.”
Trong lúc chuyện, cung nữ bưng khay sơn đỏ vẽ vàng , đó đặt một chiếc chén nắp tráng men cloisonné.
Hoàng hậu : “Mấy ngày nay ngươi hầu hạ Thái tử, còn thử độc, thị tẩm, chắc hẳn là vất vả. Bổn cung sai chuẩn cho ngươi món đồ uống bồi bổ khí dưỡng huyết thai nguyên, nhân lúc còn nóng hãy uống .”
Vân Quỳ ngẩn : “Uống thai… thai nguyên?”
Đã chữ “thai”, nghĩ đến chắc là một loại thuốc dưỡng thai?
Nàng xua tay, vội vàng giải thích: “Nương nương hiểu lầm , nô tỳ thật ……”
Chưa dứt lời, Tần ma ma bên cạnh lên tiếng ngắt lời: “Nương nương ban thưởng, ngươi cứ tạ ơn là . Món đồ uống thai nguyên là đồ bổ thượng hạng, đối với thai thể an thai giữ thai, thai cũng thể bổ khí dưỡng huyết, chữa trị các loại chứng bệnh suy yếu, chuẩn cho việc mang thai. Đây là nương nương thương ngươi hầu hạ vất vả, còn ngẩn gì?”
Vân Quỳ dám chậm trễ nữa, vội vàng quỳ xuống tạ ơn: “Là do nô tỳ kiến thức nông cạn, mong nương nương thứ tội, nô tỳ đa tạ nương nương ban canh.”
Nói xong, ánh mắt chăm chú và nụ của Hoàng hậu, nàng chịu đựng vị đắng chát, chậm rãi uống cạn chén thai nguyên .
Cũng Hoàng hậu quan tâm nàng như là ý gì. Có lẽ là cảm thấy Thái tử mệnh mỏng, chẳng nay sống qua tháng , nàng là đầu tiên bên gối Thái tử, cho nên mới phí tâm tư, tranh thủ để cho Thái tử một huyết mạch?
Chỉ là lẽ nàng khiến Hoàng hậu nương nương thất vọng .
Đang thật chuyện từng sủng hạnh, Hoàng hậu mở lời: “Ngươi thị tẩm công, mấy ngày nay bổn cung sẽ cùng bệ hạ và Thái tử thương nghị, cho ngươi một vị trí.”
Vân Quỳ nữa kinh ngạc mở to mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-chinh-doc-thau-duoc-toi/chuong-38.html.]
Hoàng hậu : “Sao, ?”
Vân Quỳ ngơ ngác tại chỗ, trả lời thế nào.
Nàng từng nghĩ đến việc nương nương gì cả.
Mấy năm nay ở trong cung, hy vọng lớn nhất là như Bích Trâm cô cô , khi xuất cung gả cho một thị vệ. Đối với những cung nữ tầng lớp thấp các nàng, đây là một con đường vô cùng thể diện, cũng vô cùng khó .
Sau xảy biến cố, trong Đông Cung, nàng trực tiếp hạ kỳ vọng đối với cuộc sống xuống mức thấp nhất – sống sót là .
Hầu hạ ở Thừa Quang Điện nhiều ngày, gần như là sống trong cảnh ngàn cân treo sợi tóc, sợ hãi mãi mới hết ngày.
Nàng sống, rời , duy chỉ nghĩ tới việc trở thành thất của Thái tử.
Thái tử tính tình thất thường, cục cằn khó đoán, sẽ vì vị trí của nàng mà đối xử dịu dàng, cùng lắm cuối cùng sẽ cho nàng một cái c.h.ế.t thể diện.
Tất nhiên lẽ còn đợi đến khi nàng chết, Thái tử trọng thương lành, một bước. Mà nàng là cung nữ thị tẩm, sẽ kết cục như thế nào?
Tần ma ma : “Ngươi là bên gối của Thái tử điện hạ, nương nương coi trọng ngươi, đề bạt ngươi. Đây chính là vinh dự từng .”
Vân Quỳ nên tạ ơn, nhưng giọng cứ nghẹn thốt .
Ra khỏi cung điện, Tần ma ma đuổi theo gọi nàng , đưa nàng đến chỗ khuất cửa cung.
“Những băn khoăn trong lòng ngươi, nương nương đều hiểu. Nương nương coi trọng con, thể dễ dàng để ngươi mất mạng?”
Nói xong, Tần ma ma lặng lẽ lấy một chiếc bình sứ tinh xảo từ trong tay áo, hạ thấp giọng : “Dù cũng chỉ là chuyện nam nữ thôi. Đây là bí dược thất truyền lâu của hậu cung, chỉ cần cho Thái tử điện hạ uống một chút, điện hạ nhất định sẽ sủng ngươi đến tận xương tủy, trong lòng trong mắt đều chỉ ngươi, thuốc thử trăm đều linh nghiệm.”
“Bí… bí dược?”
Vẻ mặt Vân Quỳ kinh ngạc tột độ, nhất thời quên cả đưa tay nhận.