Nam Chính Đọc Thấu Được Tôi - Chương 205

Cập nhật lúc: 2025-06-21 02:23:57
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước khi Thịnh Dự kinh, Thái tử phái Tần Qua điều tra những chuyện mà ông trải qua trong những năm qua. Thái tử nhiều năm ông từng cưới vợ sinh con, hiện tại song đều qua đời, chỉ còn một , chỉ là lúc đó để tâm.

Lý do tiến cử Thịnh Dự kinh nhậm chức, một là tiếc tài, hai là vì Thịnh Dự là một vị tướng giỏi trướng Tiên đế, đáng tin cậy. Ngoài còn từng cùng Phùng Ngộ phục vụ trướng Tiên đế, mời ông đến vạch trần phận thật sự của Lư Túc thích hợp hơn nhiều so với khác.

Động tác của Thịnh Dự cũng nhanh, vợ con, chỉ mang theo vài tâm phúc bộ hạ kinh. Trên đường khó tránh khỏi ám sát, đến hôm nay cuối cùng cũng bình an kinh.

Thái tử từng nghĩ tới, ông và Vân Quỳ thể quan hệ huyết thống.

Thái tử đè nén gợn gió trong lòng, nhanh bình cảm xúc, giơ tay : “Thịnh tướng quân, cần đa lễ.”

Thịnh Dự dậy tạ ơn.

Võ Trạng nguyên phong độ ngời ngời năm xưa nay hơn bốn mươi tuổi. Mặc dù tóc mai điểm bạc khó giấu nhưng đôi mắt sáng ngời và khuôn mặt tì vết, vẫn khó nhận phong thái ngày xưa.

Dưới sự lắng đọng của thời gian, hình của đàn ông thẳng tắp, trang nghiêm nhưng vẫn sự lay động, tăng thêm vài phần cương nhu kết hợp, phong thái trầm tĩnh cơ trí.

Thái tử : “Thịnh tướng quân đường xa vất vả .”

Thịnh Dự chắp tay : “May mắn điện hạ ngầm bảo vệ nên chuyến coi như hữu kinh vô hiểm, vi thần vẫn tạ ơn ơn cứu mạng của điện hạ.”

Thái tử : “Không cần tạ hơn, Thịnh tướng quân hồi kinh nhậm chức là ý của cô. Cô đương nhiên bảo vệ an nguy cho tướng quân.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-chinh-doc-thau-duoc-toi/chuong-205.html.]

Lúc Thịnh Dự mới chậm rãi ngẩng đầu, về phía Thái tử đang ngay ngắn án thư.

Hắn mặc một bộ long bào màu đen, hoa văn thêu bằng chỉ vàng, khuôn mặt lạnh lùng uy nghiêm, đôi mắt phượng sâu thẳm sắc bén như thể thấu lòng , cử chỉ điệu bộ toát khí thế bề giận mà uy.

Mấy năm nay tuy ông ở phương nam, nhưng cũng từng qua chiến tích mở rộng bờ cõi, khai phá đất đai của Thái tử. Ngay cả kẻ thù mạnh Bắc Ngụy năm xưa đánh mãi hạ cũng đánh cho liên tiếp bại lui. Có thể thấy tài năng quân sự của thua gì Tiên đế, thậm chí còn phần vượt trội hơn, Tiên đế và Tiên Hoàng hậu ở cửu tuyền chắc cũng an lòng.

Thái tử rũ mắt xuống, mặt biểu cảm gì.

Hắn thể kiểm soát suy nghĩ của khác, đặc biệt là những cận thần của Tiên đế như Thịnh Dự, trong đầu khó tránh khỏi thường xuyên nhớ đến Tiên đế và Hoàng hậu, chỉ thể im lặng lắng .

Nhớ đến những hiểm nguy đường , Thịnh Dự thở dài : “Không ngờ hai mươi mấy năm trôi qua, vẫn vi thần trở kinh thành.”

Thái tử mỉm : “Những chuyện Thịnh tướng quân ngờ tới còn nhiều. Ngồi , cô sẽ từ từ rõ với ngươi.”

Hai trò chuyện từ giờ dậy đến tận đêm khuya.

Ban đầu Thịnh Dự cũng cho rằng Thuần Minh Đế là do tiến cử bất đắc dĩ lên ngôi. Dù năm xưa Tiên đế trọng thương, vẫn là Thụy vương Thuần Minh Đế tận tâm tận lực hầu hạ bên giường, ai dám một lời . Sau khi triều thần tiến cử lên ngôi, ông còn hết mực từ chối, tự nhận là hổ thẹn dám nhận. Không ngờ khi đăng cơ, ngấm ngầm đàn áp những cựu thần của Tiên đế, thì biếm truất, thì giáng tội.

Sau khi rời khỏi kinh thành, đường , Thịnh Dự liên tục ám sát. Cũng chính lúc đó ông mới dần dần hiểu , Thuần Minh Đế tuyệt đối khoan dung độ lượng, tranh giành với đời như ông tưởng tượng.

Vốn tưởng đây là căn bệnh chung của các bậc đế vương xưa nay. Sự cám dỗ và cảm giác nguy cơ do quyền lực mang dần dần ăn mòn nhân tính. Người tài đức sáng suốt, ôn hòa đến mấy một khi nếm trải mùi vị của quyền lực, cũng sẽ trở nên dã tâm bành trướng, lạnh lùng đa nghi. Thuần Minh Đế cũng như , cho nên mới coi những cựu thần của Tiên đế như cái gai trong mắt, cái dằm trong thịt.

Loading...