Nam Chính Đọc Thấu Được Tôi - Chương 202

Cập nhật lúc: 2025-06-20 11:15:27
Lượt xem: 65

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Nàng cũng cảm thấy, cô đáng thương đúng ?”

Dưới ánh nến mờ ảo, đàn ông đột nhiên lên tiếng, giọng mang theo chút ấm nào.

Vân Quỳ nhất định thấy hết. Nghe như , trái tim nàng như ai đó nắm chặt, từng sợi từng sợi đau nhói dâng lên.

“Ta… dám…” Nàng lắc đầu, cũng chút bối rối , “Càng dám cảm thấy điện hạ cũng thế bi thảm như , chỉ… chỉ cảm thấy, điện hạ là , vốn nên đối đãi tử tế…”

Thái tử im lặng lên đỉnh màn, khóe môi khẽ nhếch lên một nụ tự giễu.

Vân Quỳ mím môi, cố gắng tìm tay , bàn tay nhỏ bé chậm rãi bao trọn ngón tay .

“Mỗi buồn bã khó chịu hoặc sợ hãi, điện hạ đều sẽ đến nắm tay . Tuy ngài luôn lạnh mặt, nhưng những điều ngài đối với , đều nhớ kỹ. Ta ý gì khác, chỉ sợ điện hạ thấy những điều sẽ buồn…”

Một cảm giác nóng bỏng rơi xuống ngực, thể Thái tử khẽ cứng đờ.

Vân Quỳ thở dài : “Hồi nhỏ cô đơn nơi nương tựa, dường như cả thế giới bỏ rơi. Nếu lúc đó nguyện ý ôm một cái, nghĩ sẽ cảm kích đó cả đời… Cho nên, cũng ôm điện hạ.”

Thái tử chậm rãi khép cánh tay, ôm lòng, đôi môi mỏng khẽ chạm lên trán nàng, một lúc lâu mới : “Vẫn còn sớm, ngủ .”

Hắn nhắc đến những chuyện , Vân Quỳ bèn ngoan ngoãn tựa lồng ng.ực , dám nghĩ ngợi lung tung nữa.

Cuối tháng ba, Hoàng hậu và Thần vương giải trừ lệnh cấm túc.

Chỉ trong ba tháng ngắn ngủi, cục diện triều đình xảy những đổi long trời lở đất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-chinh-doc-thau-duoc-toi/chuong-202.html.]

Thần vương ngờ nhà ngoại vốn là chỗ dựa lớn nhất của như mặt trời ban trưa lật úp chỉ trong một đêm! Người biểu vốn luôn túc trí đa mưu của vì một nữ tử tầm thường mà hủy hoại tiền đồ của bản và cả gia tộc nhà họ Tạ!

Hoàng hậu cũng mới trong ba tháng bà cấm túc, Ân Quý phi vội vàng nhúng tay , còn tìm cho Tứ hoàng tử một thứ nữ của một vị các lão trắc phi, quả đúng là lộ rõ dã tâm.

Nhà họ Tạ tuy suy tàn, nhưng bà vẫn là Hoàng hậu, Thần vương vẫn là con dòng chính. Bà tuyệt đối dung thứ cho một quý phi dám leo lên đầu bà mưa gió!

“Ân Quý phi chẳng qua chỉ là một con hề nhảy nhót thôi.” Hoàng hậu với Thần vương, “Kẻ thù lớn nhất của con và phụ hoàng con vẫn là Thái tử. Thái tử chết, giãy dụa đều vô ích.”

Trong mắt Thần vương lóe lên một tia âm độc.

Hoàng hậu ý đồ của , lập tức : “Con mới hết lệnh cấm túc, đừng vội vàng hấp tấp, bài học của vụ tế tự năm ngoái con quên ? Bị Thái tử điều tra chân tướng, ngược còn tổn thất cánh tay đắc lực Đặng Khang bên cạnh. Phụ hoàng con giữ vững hình tượng minh quân, sợ mang tiếng nên ngoài mặt vẫn kính trọng Thái tử, tuyệt đối cho phép con chúng đối đầu trực diện với Thái tử.”

Thần vương siết chặt nắm đấm: “Vậy nhi thần nên thế nào?”

Hoàng hậu trầm ngâm một lát, “Theo thấy, con tạm thời án binh bất động, chim đầu đàn bắn, chi bằng ‘ngư ông đắc lợi’. Thái tử càng ngày càng lộ rõ dã tâm, phụ hoàng con còn lo lắng hơn cả con. Đợi đến khi bọn họ đấu đá lưỡng bại câu thương, con là con dòng chính, lo gì mà thể thuận lý thành chương kế vị?”

Vẻ mặt Thần vương lúc mới dịu một chút, “Mẫu hậu .”

Năm xưa phụ hoàng cũng các đại thần tiến cử lên ngôi khi Tiên đế và các phiên vương giao chiến sống c.h.ế.t ?

Hoàng hậu : “Cũng may là con vẫn đang việc ở Lại Bộ. Trước tiên con hãy với bọn họ, sự ủng hộ của Trần Thủ phụ, cộng thêm sự hậu thuẫn của gia tộc Vương phi và Trắc phi, con chúng cũng tứ cố vô .”

Thần vương gật đầu, “Đa tạ mẫu hậu chỉ điểm.”

Trước giờ ngọ, phố chính tấp nập qua , ngọn tháp hải đăng ở Thiên Đô Môn sập tết Nguyên Tiêu hiện đang các quan viên Công Bộ mới nhậm chức đốc thúc tổ chức xây dựng .

Loading...