Nam Chính Đọc Thấu Được Tôi - Chương 173

Cập nhật lúc: 2025-06-15 13:08:48
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cả đời Vân Quỳ từng thấy nhiều ngân phiếu như .

Trước tạp dịch ở Thượng Thiện Giám, bổng lộc một năm chỉ sáu lượng. Vì nàng cung vài năm nên năm ngoái mới tăng lên tám lượng. Mà bổng lộc một năm của cung nữ thị tẩm là hai mươi bốn lượng, nàng mới chỉ nhận tiền ba tháng.

Trong cung, ăn mặc tiêu xài tuy cần tự bỏ tiền, nhưng luôn lúc sơ ý khấu trừ tiền tháng. Cung nữ tầng lớp thấp cơ hội tiếp xúc với quý nhân nương nương, tiền thưởng nhận xa xa bằng những cung nữ hầu hạ cận. Phần gần như thể bỏ qua, thêm đó thỉnh thoảng nhờ xuất cung mua ít thoại bản và đồ ăn vặt. Mấy năm nay tổng cộng cũng chỉ tích góp hơn ba mươi lượng.

Mãi đến khi đến Đông Cung việc, Hoàng hậu và Thái tử điện hạ ban thưởng, quỹ riêng của nàng mới dần dần đầy đặn hơn, nhưng tuyệt đối thể là giàu .

Lần dùng một ngàn lượng ngân phiếu mua chuộc nàng mưu hại Thái tử điện hạ. Một ngàn lượng ngân phiếu đó là tiền lớn nhất mà nàng từng thấy trong đời, nhưng cuối cùng vẫn buộc nộp lên.

Không ngờ tằn tiện nửa đời, đợi chiếc bánh từ trời rơi xuống. Chẳng những ba ngàn lượng ngân phiếu, còn tiêu hết trong vòng một đêm!

Sao yêu cầu vô lý như !

Nằm mơ nàng cũng dám mơ lớn đến thế!

Cũng may lúc đầu chút lợi nhỏ mờ mắt, nếu sớm trở thành vong hồn tay Thái tử điện hạ, còn ngày như hôm nay.

Thái tử phái hai ám vệ nữ thủ cực theo bảo vệ nàng. Một tên Hoài Trúc, một tên Hoài Thanh, hai mặc y phục thị nữ bình thường, qua khác gì dân thường.

Trong lúc chuyện mới , hai việc trướng Tần Qua mười năm.

Được sự cho phép, Vân Quỳ cẩn thận nắn nắn bắp tay Hoài Trúc, quả nhiên cơ bắp rắn chắc, đường nét lưu loát, tràn đầy sức mạnh, trong lòng âm thầm kinh ngạc thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-chinh-doc-thau-duoc-toi/chuong-173.html.]

Vân Quỳ mang theo ba ngàn lượng ngân phiếu, quyết định hào phóng một phen, mời hai cùng đến Vọng Giang Lâu – tửu lâu phồn hoa nhất Phủ Bình Châu dùng bữa tối.

thấy thực đơn, Vân Quỳ vẫn kinh ngạc rớt cả cằm.

Món đặc trưng của quán món nào hai lượng bạc. Một món dê nấu núi hai mươi lượng, bào ngư, hải sâm, gân nai, vây cá thậm chí lên đến năm mươi lượng!

Những sơn hào hải vị nàng đều thấy trong thực đơn ngự yến, bàn ăn ở Đông Cung cũng thường . Nàng may mắn nếm thử vài , là đáng tiền và ngon miệng, nhưng dù trong tay dư dả, nàng cũng tuyệt đối sẽ tự bỏ tiền ăn những món ăn quý giá đắt đỏ như .

Hôm nay thực sự còn cách nào khác, nàng tiêu hết ba ngàn lượng.

Vân Quỳ vui mừng lẫn lo lắng, khi gọi món, nàng chắc chắn hỏi: “Các ngươi việc trướng điện hạ nhiều năm, tất nhiên hiểu rõ tính nết của ngài hơn . Các ngươi xem, ba ngàn lượng ngân phiếu dùng để thử , gài bẫy , chỉ cần dám tiêu hết, ngày mai sẽ vu cho một tội danh…”

Hoài Trúc kinh ngạc : “Sao cô nương nghĩ như ?”

Hoài Thanh : “Nếu điện hạ thực sự xử lý ai, tay dứt khoát đơn giản , cần gì cho cô nương ba ngàn lượng bạc tiêu, việc thừa ?”

Vân Quỳ sờ chiếc cổ vẫn còn nguyên vẹn, : “Nói cũng .”

Hoài Trúc : “Trước giờ điện hạ một là một hai là hai. Nếu là ân sủng cho cô nương, cô nương cứ yên tâm dùng .”

Vân Quỳ gật đầu, thấy tiểu nhị vẫn bên cạnh đợi, nàng vỗ tay một cái, hào khí ngút trời gọi mấy món đắt nhất trong quán.

Vừa thấy là khách quý, thái độ của tiểu nhị lập tức cung kính hơn nhiều, hầu hạ nước .

Một bàn đầy ắp món ăn quý giá tổng cộng ba trăm lượng. Cung nữ dù đến chức ma ma bên cạnh Hoàng hậu như Tần ma ma, cộng thêm cả các loại phần thưởng lớn nhỏ, lẽ cả đời cũng chỉ tiền .

Loading...