Thái tử câu “tiểu điện hạ” của nàng kéo về mạch suy nghĩ, lúc mới phát hiện “tiểu điện hạ” trong miệng nàng là tiểu điện hạ thật, chứ … Tiên hiền gần mực thì đen gần đèn thì sáng, quả nhiên là lý.
Hắn ngắn gọn đáp một tiếng “Ừ”, vẻ mặt nhanh khôi phục như thường.
Vân Quỳ mơ hồ.
「”Ừ” là ý gì? Tối nay rốt cuộc là thử thử chứ!」
Sau khi dùng bữa và rửa mặt xong, Vân Quỳ trở về noãn các ở Thừa Quang Điện.
Hiện giờ nàng là khách quen của Thừa Quang Điện, Thái tử cho phép, Tào Nguyên Lộc đặc biệt ngăn cách một gian đông noãn các cho nàng. Như chỉ thể hầu hạ bất cứ lúc nào, mà còn gian riêng, hoạt động trong Thừa Quang Điện cũng còn gò bó như , gì cũng ảnh hưởng đến việc Thái tử xử lý công vụ trong điện.
Quan trọng hơn là cái rương thoại bản mua về đặt thư án của Thái tử thật sự chướng mắt, nhưng đặt ở noãn các của nàng thì vặn thích hợp.
Noãn các sẽ ai quấy rầy, thừa lúc Thái tử tắm rửa, nàng lén lút lôi bảo vật quan trọng xem.
Thực mấy ngày nay nàng lén lật xem nhiều , trong kỳ kinh nguyệt luôn một loại xao động khó tả, dường như so với ngày thường càng tham luyến thể Thái tử điện hạ hơn. nàng rõ đang kinh nguyệt thể tùy tiện trêu chọc, nên chỉ thể xem bảo vật để an ủi.
Vân Quỳ xem trọng một vài tư thế đơn giản, cần nàng tốn quá nhiều sức lực, hoặc thể vặn vẹo thành những động tác thôi thấy khó nhọc, cũng thể khiến thể xác và linh hồn vui vẻ.
Thái tử tắm rửa xong, Tào Nguyên Lộc âm thầm dâng lên những thứ tìm .
“Hai thứ ngài bảo tìm, nô tài mua .”
“Cao bôi trơn dùng để hỗ trợ trơn tru khi hành sự. Phương diện của điện hạ quả thật khác so với nam tử bình thường, e rằng khi hành sự sẽ khó khăn trì trệ, dùng cao bôi trơn sẽ ích.”
Thái tử biểu cảm gì nhận lấy, về phía khay đựng vật , trông khá quen mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-chinh-doc-thau-duoc-toi/chuong-160.html.]
Tào Nguyên Lộc gượng gạo, “Trước đây Vân Quỳ cô nương dùng cái để đút thuốc cho ngài, chính là cái bao cao su ruột dê .”
Thấy sắc mặt điện hạ nhà đổi, ông vội : “Trước đây cô nương tạp dịch ở thiện phòng nên tất nhiên vật còn thể dùng việc khác. Vật thường dùng cho phụ nữ khi sinh một hai năm, hoặc vội con. Xem hiện tại điện hạ cần dùng đến.”
Thái tử nhớ đến cái bao cao su ruột dê nàng dùng để đút thuốc, vẻ mặt phức tạp dời mắt , “Cứ để đó .”
Vân Quỳ nhớ kỹ mấy tư thế, đó trở về giúp Thái tử y phục ngủ.
Thái tử dang hai tay, mặc nàng cởi áo bào, bên tai chỉ thấy nàng đang huyên thuyên nhẩm động tác trong lòng.
「Nằm ngửa, co chân giơ cao, đặt lên vai, âm hộ mở rộng, tám nông hai sâu…」
Ánh mắt Thái tử đen kịt, hô hấp dần nặng, nhưng cũng tiện trách cứ, dù nàng cũng chỉ nghĩ trong lòng.
Áo ngoài cởi , chỉ còn một chiếc trung y màu trắng nhạt. Vân Quỳ thuần thục thò tay , vén vạt áo lên, vết thương dài hơn ba tấc mọc lớp thịt non hồng hào, đầu ngón tay lướt qua, cơ bắp khẽ căng lên, đường cong vốn lưu loát rõ ràng càng sâu sắc sắc nét hơn.
Nàng thích như , đặc biệt là Thái tử điện hạ cấm chạm , chỉ cần chạm một cái là căng thẳng, nàng cảm giác trêu chọc con nhà lành mà mừng thầm.
Huống chi Thái tử điện hạ còn giấu giếm như , nghĩ đến chắc là tập mãi thành quen, hoặc là lẽ ngày thường ôm ôm hôn hôn ít nhiều cũng nảy sinh cảm tình. Thỉnh thoảng nàng động tay động chân, cũng còn động một tí là nổi giận nữa.
Vân Quỳ cong khóe môi, ngước mắt , “Thương thế của điện hạ hồi phục nhanh, xem thể tự do hành động tự nhiên .”
Nàng câu , tâm tư cũng rõ ràng.
Vân Quỳ thấy “tiểu điện hạ” ẩn hiện lớp áo ngủ, đang nghi ngờ nhầm , eo bỗng nhiên thắt , khi phản ứng kịp, bế ngang lên.
Màn che rủ xuống, che khuất phần lớn ánh nến trong điện.