Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VmPpcxhWq
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Lâm Nhan, em muốn anh chính thức đến gặp bố mẹ em sao? Anh phải nên suy tính và chuẩn bị mọi thứ thật tốt! Bố và anh trai em đều không thích anh, em nói xem, bọn họ có thể nói xấu anh cho mẹ em nghe không? Nếu mẹ em không thích anh thì phải làm sao đây?" Tạ Phong Trần nghe ra sự nghiêm túc trong giọng nói Lâm Nhan, trong lòng vừa kích động vừa hồi hộp.
"Nên làm gì thì làm! Mà anh có gặp hay không?" Tạ Phong Trần hỏi mấy vấn đề liên tiếp đã thành công khiến Lâm Nhan nở nụ cười.
Bình thường người này luôn là bộ dạng bất động như núi trước mưa gió bão bùng nhưng gặp bố mẹ cô thì hồi hộp, đúng là biểu hiện hiếm có khó gặp.
"Gặp, con rể xấu thì cũng phải gặp mẹ vợ, nếu không thì sao anh đạt được sự đồng ý, sao có thể danh chính ngôn thuận được đây?" Tạ Phong Trần ba hoa, nghĩ tới mình đề nghị kết hôn với Lâm Nhan đều bị từ chối nhiều lần, có lẽ gặp bố mẹ là cơ hội tốt.
"Nếu anh xấu thì trên đời này không có ai được xem là người đâu." Lâm Nhan có hơi cạn từ ngữ, cô không ngờ Tạ Phong Trần sẽ hạ thấp bản thân mình như vậy.
"Tục ngữ, tục ngữ thôi! Đương nhiên anh không xấu rồi, nếu không sao có thể xứng đôi với đóa hoa xinh đẹp như em." Lâm Nhan còn có sức trêu chọc anh, chắc hẳn tâm trạng đã tốt hơn. Trong lòng Tạ Phong Trần cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-280.html.]
Lâm Nhan ở nhà họ Sở, còn về video clip ngẫu nhiên bắt gặp cô và Sở Mộ Trầm đi dạo cửa hàng vào ban ngày đã lan truyền và hót hòn họt trên mạng nhưng hai người đều không quan tâm, tất cả tâm tư của bọn họ đều đặt trên người mẹ Sở.
Lâm Nhan không phải bác sĩ, cũng không có cách nào chữa bệnh cho mẹ Sở nhưng mỗi ngày cô đều học theo thầy dạy dinh dưỡng chuyên nghiệp để làm bữa cơm bổ dưỡng cho mẹ. Hằng ngày, cô đều ở phòng bệnh nói chuyện với mẹ, Tết dương lịch năm nay, Lâm Nhan ở phòng bệnh đón năm mới cùng mẹ Sở. Đồng thời, Lâm Nhan lại thu thập và tập hợp tất cả ảnh chụp và video clip ghi lại quá trình trưởng thành của nguyên chủ làm quà cho mẹ Sở, đặt trong phòng bệnh để một mình mẹ Sở tự xem, hi vọng có thể bù lại và lấp đầy khoảng trống mất đi con gái suốt hai mươi mấy năm trong cuộc đời của mẹ Sở.
Nhìn mẹ Sở cố chịu đau để nụ cười xuất hiện trước mặt cô càng lúc càng nhiều, Lâm Nhan cực kỳ đau lòng nhưng cô không có can đảm vạch trần, mỗi người mẹ đều hi vọng sẽ trở thành siêu nhân vạn năng trước mặt con của mình, đây chính là tình thương vĩ đại của mẹ mà cô chỉ có thể để mẹ toại nguyện.
Dù rằng tất cả mọi người đều hi vọng mẹ Sở sẽ khỏe lại, chuyên gia đến từng đợt rồi lại từng đợt, Tạ Phong Trần cũng tìm chuyên gia hội chuẩn cho mẹ nhưng bệnh tình của mẹ liên tục chuyển biến xấu như cũ. Bệnh viện không còn giải pháp nào để kéo dài quá trình chữa trị, đành phải đề nghị cho mẹ Sở về nhà, an tâm tận hưởng những ngày tháng cuối cùng.
Bầu không khí của nhà họ Sở vô cùng nặng nề nhưng tâm tính mẹ Sở rất tốt lại còn có chồng và con gái ở bên cạnh, đây cũng xem như là thời gian vui vẻ nhất đời bà. Nhìn bà như vậy, bố Sở hoàn toàn gạt bỏ hết mọi công việc, chuyên tâm trông chừng trước giường bệnh của vợ, Sở Mộ Trầm cũng không đi làm, Lâm Nhan cũng ở bên cạnh mẹ Sở suốt cả ngày.
Tạ Phong Trần chính thức tới Bắc Thành thăm hỏi, bất ngờ là mẹ Sở vô cùng thích anh. Bà cũng biết chuyện hai người từng kết hôn và đã ly hôn nhưng mẹ Sở nhìn Tạ Phong Trần nghe lời và cưng chiều con gái như thế khiến bà cũng tiêu tan sự nghi ngờ và nỗi băn khoăn trong lòng. Bà thúc giục, hỏi hai người khi nào kết hôn, bà muốn tham gia hôn lễ của con gái mình, muốn tận mắt nhìn con gái mình mặc áo cưới.
Vì e ngại sức khỏe của mẹ Sở nên Tạ Phong Trần không thể sắp xếp nơi cầu hôn ở một địa điểm khác, tránh cho bà phải di chuyển tới lui, anh lập tức chọn vị trí ở trong sân nhà họ Sở.