Nam Chính Cua Lại Tôi - Chương 116

Cập nhật lúc: 2025-03-25 11:57:17
Lượt xem: 21

"Lâm Nhan, anh cũng biết chuyện này rất buồn cười, nhưng dường như anh thật sự thích em, khoảng thời gian xa cách hoặc không liên lạc với em thì anh rất nhớ em, nhìn em bị người ta ức hϊếp, trong đầu anh chỉ có một suy nghĩ đó là phải bảo vệ em thật tốt." Gương mặt Tạ Phong Trần chứa chan tình cảm, lời nói động lòng người.

 

Lâm Nhan cảm thấy độ nóng trên mặt đã truyền tới mang tai, định lực của cô có hạn, dù cô luôn ám chỉ Tạ Trong Trần là chó nhưng không thể phủ nhận anh có một khuôn mặt đẹp trai khiến bất cứ người phụ nữ nào cũng không thể từ chối, một người đàn ông tao nhã điển trai như vậy lại thâm tình thổ lộ với cô, làm cô không thể nào thờ ơ được.

 

Nhưng mà Lâm Nhan vẫn còn giữ được lý trí cơ bản nhất, đưa mắt nhìn hướng khác, khẽ cởi dây an toàn ra, cô mới cảm thấy dễ thở hơn một chút, cô ngồi ngay ngắn, nghiêm mặt nói: "Tạ thiếu, nếu anh đã biết nó buồn cười, vậy thì không nên để loại truyện cười này tiếp tục kéo dài nữa."

 

Lâm Nhan nói xong thì đẩy cửa đi xuống xe, cô đóng cửa lại, đầu cũng không thèm quay lại mà đi thẳng vào đại sảnh khách sạn.

 

Tạ Phong Trần siết c.h.ặ.t t.a.y lái, chỉ cảm thấy chỗ bị thương trên bả vai lại càng đau hơn một chút, trong lòng dâng lên chút đau đớn âm ỷ.

 

Thẳng thắn bày tỏ tâm ý với Lâm Nhan không hề nằm trong kế hoạch hôm nay, nhưng Lâm Nhan cứ liên tục gán ghép anh và Lâm Sanh mãi, làm lòng anh nổi lên sự bất mãn không tên, không nhịn được mà nói ra tất cả.

 

Tuy không nắm chắc nhưng lòng anh muốn thăm dò thử, ai ngờ Lâm Nhan lại bài xích chuyện này như vậy.

 

Tạ Phong Trần không ngờ lần đầu tiên tỏ tình trong đời mình lại thất bại như vậy, chẳng lẽ thích anh là chuyện khó chấp nhận vậy sao?

 

Ghế lái phụ bỗng nhiên bị kéo ra, Tần Nhược Phong vừa đi đã quay lại, nhìn thấy dáng vẻ thất bại của cậu nhỏ nhà mình, Tần Nhược Phong chế nhạo nói, "Cậu nhỏ, cậu cũng đã đến cửa khách sạn rồi, sao không lên đó ngồi với mợ nhỏ một chút?"

 

Tạ Phong Trần lặng lẽ liếc cậu, giọng nói ngập tràn lạnh lùng, "Lăn xuống đi!"

 

Tần Nhược Phong sờ sờ cái mũi, trong lòng vô cùng buồn bực, ông cậu chảnh chó này xứng đáng làm hòa thượng cả đời, trong lòng chửi một câu má nó, nhưng ngoài miệng Tần Nhược Phong không dám mạo phạm cậu nhỏ nghiêm nghị này, "Cậu nhỏ, cậu thật là không có một chút tình thương mà bậc cha chú nên có, hèn gì Lâm Nhan không chịu nổi tính cách lạnh như băng này của cậu."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nam-chinh-cua-lai-toi/chuong-116.html.]

 

Tạ Phong Trần mím chặt môi, "Cô ấy nói gì?"

 

Tần Nhược Phong sửng sốt, sau đó mới kịp phản ứng lại, thì ra đoá hoa cao lãnh như cậu nhỏ nhà mình lại để ý đến thái độ của Lâm Nhan như vậy, ahh~~ đúng là sống càng lâu càng chứng kiến được nhiều chuyện, người trong vòng luẩn quẩn này đều đang đồn hai người đã ly hôn, Lâm Nhan bị cậu nhỏ vứt bỏ, bây giờ xem ra chuyện này dường như không phải như lời đồn nhỉ?

 

Nhưng mà dường như Lâm Nhan không hề để ý đến tình cảm của cậu nhỏ nhà cậu, có lẽ con đường theo đuổi vợ dài đến tận cùng rồi!

 

Tần Nhược Phong nhíu mày cười, trong đôi mắt đào hoa hiện lên tia sáng chói mắt,

 

"À… Thật ra mợ cũng không nói gì, chỉ nói cả người cậu lạnh như băng, ngang ngược vô lý thôi! Một chút dịu dàng cũng không có, lại còn không biết chăm sóc người khác. Cậu biết không, phụ nữ là sinh vật cực kỳ yếu ớt, ai cũng đều thích được đàn ông sủng trong lòng bàn tay đó!"

 

"Dường như con rất hiểu cô ấy? Ngược lại cậu không ngờ mối quan hệ âm thầm của hai người lại tốt tới vậy! Con lén trốn học chạy tới đây quay phim, mẹ con biết không?" Tạ Phong Trần bừng bừng lửa giận, đương nhiên biết đứa cháu ngoại này không phải là người dễ đối phó, tám phần là nói bậy nói bạ.

 

Nhưng mà dáng vẻ có quan hệ thân thiết với Lâm Nhan của thằng nhóc thối này rất chướng mắt.

 

Vừa nhắc tới cọp mẹ nhà mình, khuôn mặt tuấn tú của Tần Nhược Phong suy sụp một chút, đau khổ cầu xin tha thứ, "Cậu nhỏ ơi, đừng mà! Cậu đã là người lớn rồi, không thể mách lẻo được đâu!"

 

"Cậu của con đang phát huy tình thương của bậc cha chú, cậu không đành lòng nhìn cháu mình lầm đường lỡ bước." Tạ Phong Trần đánh thẳng vào điểm yếu của Tần Nhược Phong, cậu đâu phải là đối thủ của anh.

 

Tần Nhược Phong tức giận tới mức muốn chửi người, coi như cậu nhỏ lợi hại, "Cậu nhỏ, chỉ cần cậu khiến mẹ con đồng ý cho con vào giới giải trí làm chuyện con thích, con sẽ giúp cậu thu phục Lâm Nhan, được không?"

 

"Lâm Nhan là để con gọi à?" Tạ Phong Trần không đáp lời lại, rõ ràng rất bất mãn với xưng hô không biết trên dưới của Tạ Nhược Phong, nhưng mà dường như đã chấp nhận lời đề nghị của Tần Nhược Phong.

Loading...