Ta cảm nhận được, ác ý nơi nàng đã vơi đi quá nửa.
Quả nhiên ta đoán không sai — đây là người có thể lôi kéo được.
Muốn toàn thân thoái lui nơi hậu cung hiểm ác này, ta đương nhiên phải tìm cho mình một minh hữu.
Những ngày sau đó, ta đoán ý mà làm vui nàng, sai ngự thiện phòng nấu đủ món ngon đưa tới chỗ nàng mỗi ngày.
Chu tần xuất thân tướng môn, tính tình hào sảng, ngoài yêu binh khí, thì cũng cực ham ăn uống.
Chưa đầy nửa tháng, Chu tần đã mập lên một vòng, còn chủ động đến bắt chuyện với ta.
Thấy ta ôm tiểu hoàng tử đùa giỡn, nàng thỉnh thoảng còn lộ vẻ đồng cảm:
"Hoàng hậu nương nương, lời đồn trong hậu cung ấy mà, người không cần để tâm.
Người là di mẫu ruột của tiểu hoàng tử, sau này hài nhi lớn lên, ắt sẽ hiếu kính người."
Ý nàng là — dù ta bị coi là thế thân, cũng đừng quá để bụng.
Hừ… thật đúng là người ấm lòng.
Ta nhẹ nhàng than một tiếng:
"Chu tần, tuy muội lớn hơn bổn cung vài tuổi, nhưng trong mắt bổn cung, muội cũng như tỷ tỷ vậy.
Không giấu gì muội, hoàng thượng trước kia đối với bổn cung cực tốt. Mỗi dịp sinh thần, đều tặng cho bổn cung một khối ngọc bội."
Vừa nói, ta liền hữu ý vô tình để lộ chiếc ngọc bội màu xanh ngọc đế vương nơi thắt lưng.
Chu tần thoáng nhìn thấy, sắc mặt lập tức biến đổi.
Nàng là người không giỏi che giấu tâm tư, biểu cảm chẳng khác gì vừa nuốt phải một con ruồi.
Đúng vậy…
Hoàng đế cũng từng tặng nàng miếng ngọc ấy.
Nhưng miếng ngọc ta mang — chỉ là bản sao, được chạm khắc dựa theo miếng của nàng mà thôi, vốn không phải đích thân hoàng đế ban tặng.
Chu tần ngượng ngùng ra mặt, từ đó càng ít nhắc tới hoàng đế trước mặt ta, nhưng lại tỏ ra thân thiết với ta hơn hẳn.
Nàng tuy bộc trực, nhưng không ngu ngốc.
Chân tâm hay giả ý, nàng ắt biết phân biệt rõ ràng.
05
Ngày tuyển tú nhanh chóng đã tới.
Thân là hoàng hậu, ta đương nhiên phải có mặt.
Hoàng đế tỏ ra hoàn toàn không hứng thú, vẻ như chỉ dựa vào chức vị quan lại của tiền triều, tùy tiện chọn lấy vài vị khuê nữ thế gia.
Suốt buổi, hắn luôn giữ vẻ dửng dưng, tâm tình chẳng hề gợn sóng — cho đến khi một nhóm tú nữ mới được đưa vào.
Tựa hồ chỉ tiện tay chỉ đại, hắn liếc qua một thiếu nữ mặc váy hồng nhạt rồi chậm rãi nói:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-ay-cung-khuyet-khoa-chat-noi-thanh-hoan/4.html.]
"Thêm nàng ta vào đi. Hoàng hậu, nàng còn ý kiến gì hay hơn không? Trẫm nghe theo nàng cả."
Hoàng đế cụp mắt, thản nhiên thưởng trà như chẳng mấy bận tâm.
Nhưng ta lại cảm nhận rõ rệt sự hân hoan và phấn khích đang dâng trào trong lòng hắn.
Ánh mắt ta dừng lại nơi vị tú nữ vừa được hắn chọn — lập tức, cả người như rơi vào hầm băng, xương cốt run rẩy không ngừng.
Là nàng ta!
Sở Thuần, từng là Trắc phi của Nhị hoàng tử.
Sau khi đích tỷ ta khó sinh qua đời, mọi chứng cứ đều chỉ về phía Nhị hoàng tử — là hắn sai người hạ độc, hại chếc đích tỷ.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Tiên đế khi ấy nổi giận lôi đình, trị tội Nhị hoàng tử, giáng làm thứ dân, lưu đày ba ngàn dặm.
Phải biết rằng, Nhị hoàng tử vốn là một trong những ứng cử viên sáng giá nhất cho ngôi vị Thái tử.
Biến cố ấy xảy ra, hắn lập tức bị loại khỏi cuộc tranh đoạt.
Nửa năm trước, ta vì không thể chịu nổi nỗi đau mất tỷ try, từng dẫn người đi tìm Nhị hoàng tử, mưu toan báo thù.
Cũng chính lần đó, ta tình cờ nghe được cuộc đối thoại giữa phu thê Nhị hoàng tử.
Nhị hoàng tử giận dữ mắng chửi Sở Thuần:
"Tiện nhân! Ngươi hại ta thê thảm như vậy! Ngươi và Thái tử đúng là tâm địa độc ác!"
Lúc ấy, ta nghe họ nhắc tới Thái tử, trong lòng chấn động.
Sở Thuần không bị bắt giam, thậm chí còn có người ra mặt bảo vệ nàng.
Nàng cười nhạo Nhị hoàng tử:
"Ta và Thái tử vốn đồng tâm tương hợp. Thắng làm vua, thua làm giặc. Ngươi thua rồi, còn ai tin lời ngươi nữa?"
Khi ấy, ta nghe còn mơ hồ, trong lòng tuy sinh nghi, nhưng vì chứng cứ quá ít, khó mà ghép nối được toàn cục.
Còn bây giờ — mọi chuyện đã rõ ràng!
Sở Thuần giờ không còn là nữ nhi Chu phủ, nàng vào cung với thân phận nữ tử họ Ôn – đã hoàn toàn thay tên đổi họ, cải tử hoàn sinh.
Nửa năm trước, rốt cuộc nàng và Thái tử đã bày mưu gì?!
Ta siết chặt khăn gấm trong tay, móng tay đ.â.m sâu vào da thịt, cơn đau khiến ta giữ được tỉnh táo, không để lộ cảm xúc.
Khoảnh khắc ấy, ta vẫn ra vẻ không biết gì, nhưng trong lòng đã có sẵn kế hoạch.
Ta đưa mắt nhìn lướt qua hàng tú nữ, cố ý lựa ra mấy người xuất thân hiển hách, dung mạo xuất chúng, tính tình không dễ bắt nạt.
Hoàng đế không thèm nhìn lấy một lần, chỉ một tay day trán, tay kia nắm lấy tay ta, thở dài nói:
"Hoàng hậu, chuyện hậu cung giao cho nàng, trẫm hơi mệt, hôm nay đến đây thôi."